Một người Việt ở Pháp sưu
tầm được một bài thơ của Lê Tuấn Đạt, lấy làm tâm đắc và gọi bài thơ đó là
"Love Story", anh gửi bài thơ đó cho bạn tôi là nhà văn Thăng Sắc…
Biết được những câu chuyện tâm tình bạn bè rất đẹp như thế này từ các anh rất
nên được nhiều người chia sẻ, chủ blog tôi xin phép được đưa lên đây để mọi
người cùng đọc.
Vệ Nhi g-th
-------
ĐÔI GIÀY
(Thơ của Lê Tuấn Đạt)
Anh với em là một đôi giày
Anh bên trái thì em bên phải
Bao bùn đất chông gai đã trải
Nên yêu thương tháng rộng ngày dài
Em với anh là một đôi giày
Em bên trái thì anh bên phải
Dẫu mòn rách tả tơi vẫn vậy
Đi song song suốt cuộc đời này
Anh bên trái thì em bên phải
Bao bùn đất chông gai đã trải
Nên yêu thương tháng rộng ngày dài
Em với anh là một đôi giày
Em bên trái thì anh bên phải
Dẫu mòn rách tả tơi vẫn vậy
Đi song song suốt cuộc đời này
Anh với em là một đôi giày
Em bên phải thì anh bên trái
Nếu chiếc kia bỗng dưng đứng lại
Thì chiếc này sẽ mãi loay hoay
Anh với em là một đôi giày
Không thể tách ra thành hai chiếc
Nếu chiếc kia vô tình đi biệt
Thì chiếc này còn để cho ai?
Nếu ngày kia có một chiếc giày
Đi lang thang lạc vào hai đứa
Dẫu chiếc ấy bằng nhung hay lụa
Giữa chúng mình, sẽ hoá thừa ngay!
Không thể tách ra thành hai chiếc
Nếu chiếc kia vô tình đi biệt
Thì chiếc này còn để cho ai?
Nếu ngày kia có một chiếc giày
Đi lang thang lạc vào hai đứa
Dẫu chiếc ấy bằng nhung hay lụa
Giữa chúng mình, sẽ hoá thừa ngay!
Anh với em là một đôi giày
Phải với trái cần chi trùng khớp
Chỗ tương khắc là nơi tương hợp
Giữa bốn mùa sông núi đổi thay
Thì em ạ, đường dài lăn lốc
Dẫu đế mòn, mũi vẹt, chẳng sao!
Bởi đau khổ chính là hạnh phúc
Khi nằm ngồi đi đứng có nhau.
Phải với trái cần chi trùng khớp
Chỗ tương khắc là nơi tương hợp
Giữa bốn mùa sông núi đổi thay
Thì em ạ, đường dài lăn lốc
Dẫu đế mòn, mũi vẹt, chẳng sao!
Bởi đau khổ chính là hạnh phúc
Khi nằm ngồi đi đứng có nhau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét