HIỆN TƯỢNG VÀ BẢN CHẤT
CUỐI TUẦN NHƯNG KHÓ NGHỈ NGƠI THƯ GIÃN, VÌ CHUYỆN ĐỜI THỰC HẰNG NGÀY NÓ GÕ CỬA MỌI NHÀ.
Chính các bà các chị nội trợ mỗi sáng đi chợ về hồi này luôn kêu oải quá, cứ như cái túi của mình bị thủng?
Thì mời bà, mời chị hãy cùng đọc những dòng dưới đây. Hàng nông sản, thực phẩm hồi này tăng vọt. Người ta nói cả núi hàng đó trước thấy đầy rẫy chợ búa cửa hàng nay như khan hiếm hơn. Và đắt đỏ lên rất nhanh trong thời gian gần đây(?). Hiện tượng tất cả hàng hóa dồn vào tay thương lái TQ săn lùng, đẩy giá lên để hốt bằng hết là có thật. Nó chất tải rồi ùn ùn kéo lên phía Bắc, đưa sang bên kia biên giới.
Hiện tượng là vậy, nhưng bản chất cái "hiện tượng" đặc biệt này là gì mới là điều đáng suy nghĩ.
Vì nhiều năm trước cũng có những chuyện thương lái TQ sang vét hàng thế này, nhưng nay câu chuyện không thể coi là đơn giản "thị trường điều tiết" được nữa.
Bài viết đã nói tới một vài khía cạnh của nguyên nhân vét hàng, nhưng đằng sau chuyện đó - làm loạn giá hàng hóa của ta, gây nghi ngờ các biện pháp cải thiện dân sinh của chính quyền, tạo khan hiếm để nảy sinh đầu cơ tích trữ, phá hoại nền kinh tế... trong tình hình căng thẳng biển-đảo hiện nay là những chuyện chúng ta phải hết sức lo lắng chứ không thể đùa và cho qua như những năm trước đây được.
Xung quanh chuyện này dư luận cũng có những cách nhìn nhận đánh giá khác nhau. Nhưng toát chung ý là ta cần cảnh giác, nhà nước cần "ra tay"...
VN g-th
-----------
BẤT NGỜ TỪ VIỆC TRUNG QUỐC SĂN LÙNG NÔNG SẢN VIỆT NAM
Việc thương nhân Trung Quốc ráo riết săn lùng, thu mua nông sản, thực phẩm tại Việt Nam đang tạo ra rất nhiều bất ngờ. Có lẽ bất ngờ không chỉ đến với những người nông dân vốn thiếu thông tin mà còn khá bất ngờ đối với những nhà quản lý và các cơ quan chức năng của Việt Nam.
Ảnh dưới: Nông sản TQ thu mua bốc lên hàng đoàn xe tải ở Bảo Lâm.
Nông dân vui không?
Hiện tượng thương nhân Trung Quốc đến tận ao, vườn của những người nông dân đặt hàng, thu mua sản phẩm với số lượng lớn, giá cao hơn giá thị trường đang khiến không ít người dân Việt Nam cảm thấy rất vui mừng. Cũng nhờ hiện tượng này mà thực trạng “được mùa, mất giá” vốn là nỗi ám ảnh của những người nông dân chân lấm tay bùn tạm thời được xua tan.
Liên tiếp trong thời gian gần đây, rất nhiều loại nông sản của nông dân từ Bắc chí Nam được các thương nhân Trung Quốc tìm mua. Từ các loại nông sản truyền thống như tiêu, sắn lát, cao su, thịt, thủy hải sản, … đến các sản phẩm ít phổ biến hơn hay được thu hoạch theo mùa vụ như dừa, trứng vịt, vải thiều, khoai lang…
Rủi ro cao
Đứng trước hiện tượng này, ngoài niềm vui của người nông dân thì không ít ý kiến của các chuyên gia lại tỏ ra lo ngại. Trong đó, đa số đều cho rằng sự quá phụ thuộc vào một thị trường, nhất là thị trường Trung Quốc, lại còn chủ yếu là xuất khẩu theo dạng tiểu ngạch đang chứa đựng nhiều rủi ro tìm ẩn. Ngoài ra, việc chạy theo nhu cầu bất thường của các thương nhân Trung Quốc sẽ dễ dẫn đến việc phá vỡ quy hoạch sản xuất của chúng ta. Và, việc thu gom ồ ạt của thương nhân Trung Quốc sẽ gây ra sự mất cân đối cung cầu cục bộ đối một số sản phẩm trong nước.
Những lo ngại này rất đáng quan tâm bởi trong quá khứ đã không ít lần nông dân Việt Nam đã phải ngậm “trái đắng”. Còn nhớ, những năm 2001 – 2002 nông dân và thương lái ở các tỉnh phía Bắc đã phải ngậm ngùi nhìn giá long nhãn rớt giá thê thảm từ 140.000 – 180.000 đồng/kg xuống còn 40.000 – 60.000 đồng/kg, thậm chí năm 2004, giá chỉ còn 10.000 – 20.000 đồng/kg. Cũng trong những năm 2004 – 2005, đứng trước việc thương lái Trung Quốc thu mua dưa hấu với giá khoảng 10.000 đồng/kg nên nông dân miền Trung đã ồ ạt trồng dưa hấu nhưng “kết quả” của niềm vui ấy là hàng trăm xe chở dưa hấu phải nằm lại và đổ bỏ ở cửa khẩu Lạng Sơn do không xuất được sang Trung Quốc.
Và rất nhiều ví dụ khác tương tự đều có nguyên nhân từ việc thu gom của thương nhân Trung Quốc như quả cau vào những năm 2007 – 2008, rau bắp non, tắc kè hay đỉa trong thời gian gần đây, …
Vì sao Trung Quốc mua nhiều?
Như vậy thử lý giải việc tại sao thương nhân Trung Quốc lại bất ngờ quá “mặn mà” đối với các loại nông sản của Việt Nam trong thời gian này?
Khác với những lần trước, lần này thương nhân Trung Quốc thu gom rất nhiều loại nông sản cùng lúc chứ không phải “sốt” một loại duy nhất. Ngoài ra, thương nhân Trung Quốc đang thu mua có chọn lọc các sản phẩm có chất lượng cao. Điều này có thể thấy ngay rằng các sản phẩm nông sản của Việt Nam có chất lượng tốt hơn đồng thời có giá rẻ hơn tại Trung Quốc.
Ngoài ra, nhu cầu tiêu thụ tăng cao và hàng loạt vụ bê bối về vệ sinh an toàn thực phẩm có nguồn gốc xuất xứ từ trong nước cũng là nguyên nhân chính để các thương nhân đến từ Trung Quốc phải lùng sục các nguồn thực phẩm dồi dào và chất lượng hơn từ các nước khác, và Việt Nam là lựa chọn tốt nhất do chi phí vận chuyển thấp.
Sản phẩm Việt Nam phải “núp bóng”
Một đặc điểm đáng lưu ý trong đợt thu gom hàng hóa từ Việt Nam gần đây của các thương nhân Trung Quốc là họ yêu cầu phía Việt Nam đóng gói và dán nhãn mác Trung Quốc, điển hình là sản phẩm trứng vịt muối của bà Năm ở TP Long Xuyên, An Giang.
Từ sự việc này có thể thấy rằng rất nhiều khả năng các sản phẩm khác cũng có số phận tương tự, tức là thương nhân Trung Quốc thu gom nông sản thực phẩm có nguồn gốc xuất xứ tại Việt Nam về đóng nhãn mác của Trung Quốc để bán trong nước hay xuất khẩu sang một nước thứ ba với giá cao hơn.
Như vậy, những sản phẩm do chính tay nông dân Việt Nam làm ra nhưng vẫn mang thương hiệu khác, điều này cho thấy các sản phẩm nông sản này cũng chẳng khác gì so với những mặc hàng gia công khác như may mặc, điện tử, phầm mềm, … Và khi đó, các sản phẩm chất lượng cao từ Việt Nam lại đang phải đành “núp bóng” dưới các thương hiệu Trung Quốc.
Nhưng trớ trêu thay khi các sản phẩm kém chất lượng có xuất xứ từ Trung Quốc như quả dâu tây và rất nhiều sản phẩm khác thì lại đang xuất hiện với các thương hiệu Việt Nam và được bày bán công khai tại thị trường Việt Nam!
Tất cả những điều này cho thấy rằng, nông dân và các doanh nghiệp Việt Nam chưa nhận thức hết được chất lượng và giá trị của các loại nông sản do chính bà con nông dân Việt Nam làm ra. Đây là một lãng phí vô cùng lớn đối với các sản phẩm đang được xem là thế mạnh quốc gia.
Không riêng gì các mặt hàng nông sản thực phẩm mà rất nhiều sản phẩm khác như may mặc, điện tử, … do chính người Việt Nam làm ra để xuất khẩu và lại được nhập khẩu về lại dưới các thương hiệu nổi tiếng để tiêu thụ trong nước và tất nhiên giá cả đã được đẩy lên cao hơn rất nhiều lần. Điều này cho thấy một phần là do tâm lý sính ngoại và phần khác là do các doanh nghiệp, các nhà sản xuất trong nước vẫn chưa thoát khỏi tâm lý tự ti, chưa đủ tự tin khi không dám tự làm nên những thương hiệu có thể cạnh tranh với các sản phẩm cùng loại khác.
Nếu các sản phẩm có xuất xứ từ Việt Nam nhưng phải “núp bóng” dưới các thương hiệu khác thì đến bao giờ nông dân Việt Nam nói riêng và những nhà sản xuất khác nói chung mới được thụ hưởng xứng đáng giá trị của các sản phẩm do mình làm ra? Và, với cái đà này thì đến bao giờ Việt Nam mới có những thương hiệu nổi tiếng thế giới?
TRẦN MINH QUÂN
--------------------------
Nguồn:
Bất ngờ từ việc Trung Quốc săn lùng nông sản Việt Nam
Ý KIẾN PHẢN HỒI:
Thanh Tâm
Tôi theo dõi thực trạng này với mối lo rằng về lâu dài chúng ta sẽ gặp rất nhiều rủi ro: Thứ nhất, với việc thu gom ồ ạt của thương nhân Trung Quốc mà không quan tâm đến chất lượng hàng hóa, sẽ tạo cho nông dân ta thói quen dễ dãi trong sử dụng phân bón, thuốc trừ sâu. Điều này làm cản trở sự phát triển của nền nông nghiêp theo hướng xanh-sạch-hiệu quả (như chương trình GAP chẳng hạn). Thứ hai, với khối lượng thu gom lớn trong thời gian ngắn, họ sẽ làm ta bỏ qua các thị trường chất lượng cao, có tính ổn định như Mỹ, Nhật Bản, EU,...từ đó phụ thuộc hoàn toàn vào họ. Thứ ba, họ chỉ mua sản phẩm mà không quan tâm đến thương hiệu (thậm chí không cho dùng thương hiệu của ta), điều này làm cho thương hiệu nông sản của ta không thể phát triển ra thị trường thế giới. Mặc khác, với những loại trái cây/nông phẩm truyền thống của ta, đóng gói với tên gọi của họ, vô hình trung ta đang giúp họ xây dựng thương hiệu. Một nền nông nghiệp kém hiệu quả, chất lượng thấp, không có thương hiệu và lệ thuộc vào một thị trường duy nhất quả là vô cùng nguy hiểm. Nông dân ta không thể làm khác đi để tránh viễn cảnh u ám đó nếu không có sự ra tay của Nhà nước. Mong rằng Nhà nước sớm ra tay ổn định tình hình trước khi sự viêc vượt quá tầm kiểm soát.
Phan Thi Thanh Hang
Thời gian vừa qua phía Trung Quốc lien tục sang Việt Nam thu mua rất nhiều dừa, kể cả dừa không đạt năng suất cũng mua. Giờ lại dến việc thu mua một lượng lớn hải sản, rồi không biết sau hải sản lại đến thứ gì nữa đây. Bà con mình cứ thấy có người mua được giá thì bán thôi, nhưng tình trạng cứ thế này thì e không ổn. Không biết Trung Quốc đang có ý định gì đây, chứ không dơn thuần là chỉ thu mua 1 lượng lớn hàng hóa như vậy với mục đích kinh doanh đâu. Vì nếu kinh doanh không ai dại gì mà chịu bỏ số tiền lớn ra để mua cả những thứ không đạt chất lượng chứ!? Bà con mình nên cảnh giác.
nhatthanh
Theo tôi trước hết các doanh nghiệp Việt Nam phải xem lại cách thức mua bán hàng và cách đối xử với bà con nông dân từ trước tới nay như thế nào.?Theo tôi nếu các doanh nghiệp Việt Nam thực hiện và đối xử với bà con nông dân theo tư tưởng kinh doanh : Lắng nghe và thấu hiểu ,tư duy cùng thắng ,đồng tâm hiệp lực , thì bà con sẽ không bỏ mình đâu . Còn các vị quản lý nước nhà đừng có vội coi đây là ý đồ xấu của thương lái TQ ,mà phải xem lại các chính sách của mình .Mọi kết quả đều có nguyên nhân và tuân theo luật Nhân Quả và luật cây trồng.
Trân Thanh
Xin hãy bình tĩnh trước việc Trung Quốc vơ vét thu mua nông sản của chúng ta. Đã có rất nhiều bài học về vấn đề này từ trước đến nay. Đưa giá cao tranh giành thu mua sau đó nông dân đổ xô trồng rồi thất vọng vì Trung Quốc không thu mua mặt hàng này nữa nông dân phá sản.
Nguyễn Trí Tín
Cần cải thiện quan niệm về sản phẩm của Việt Nam, đánh giá đích thực về tiềm năng của hàng Việt và có thái độ ủng hộ , tôn vinh hàng Việt từ phía người tiêu dùng về mặt tự hào dân tộc, mặt khác từ nhà sản xuất về mặt chất lượng và trách nhiệm . Bên cạnh là sự hổ trợ từ các cơ quan có chức năng xúc tiến thương mại để bảo vệ thương hiệu nước nhà và hổ trợ từ các cơ quan chống hàng gian hàng giả , hàng nhiễm độc gây hại và gây bất lợi cho người tiêu dùng và nhà sản xuất chân chính Việt Nam để không đợi đến "Khi hết tiền mới cai rượu , Khi lâm lao lý mới khán kinh , già mới đọc kinh , hết gạo mới ăn kiêng " ... Không để người tiêu dùng và nhà sản xuất Việt bị thao túng loay hoay trong khó khăn !
Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Việt Nam trước các nguy cơ tiềm ẩn khó lường Nguyễn Quang Dy Trong bối cảnh thế giới đang biến động khó lường, các nước đang chuyển đổi nh...
-
Kể chuyện Myanmar 10 Bài 10. Văn học nghệ thuật Myanmar Tác giả CHU CÔNG PHÙNG BÀI 1 - http://vinhnv43.blogspot.com/201...
-
Ông Trần Đình Bá và Đề án MỞ RỘNG & HIỆN ĐẠI ĐƯỜNG SẮT QUỐC GIA Trong nhiều năm nay ông Trần Đình Bá là một người có nhiều ý ...
-
Kể chuyện Myanmar - bài 12 Xin giới thiệu bài cuối trong chùm bài (12 bài) của tác giả Chu Công Phùng hiện đang làm việc tại Myanmar gửi ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét