Thứ Năm, 21 tháng 9, 2017

Ông Trump nói những gì ở LHQ

Ông Trump nói những gì ở LHQ

8 tháng nay từ thời điểm ngồi trong Nhà Trắng, ông Donald Trump có những lời nói, phát biểu độc đáo, bất thần, không giống ai (các vị ngồi ở ghế Tổng thống ở Mỹ cũng như các vị trí tương tự tại cường quốc khác). Chưa kể hầu như hằng ngày ông Trump đều lên Twitter viết lên những nhận xét, kết luận tức thì về rất nhiều những sự kiện cũng như các cá nhân cụ thể của nước Mỹ và trên khắp thế giới, là cái kho cho giới báo chí Mỹ và quốc tế khai thác theo đủ hướng...

Một tổng thống rất lạ; và rồi mọi người cũng tập làm quen dần với tính cách ông Trump, quen dần với những event mà ông gây nên như vậy. 

Lần đầu tiên phát biểu tại Liên hợp quốc vừa đây của ông Donald Trump (ngày 19/9 - giờ Mỹ) cũng không là ngoại lệ. Những điều mà Tổng thống Mỹ D. Trump đề cập tới, những nhận định và cách đánh giá của ông đương nhiên gây luồng dư luận trái chiều nhau. Người tán thành, kẻ không chia sẻ. 

Xin đưa lại đây nguyên văn bài phát biểu rất quan trọng đó của Tổng thống nước Mỹ, ông Donald Trump để bạn bè trên blog chúng ta có dịp tham khảo.

Vệ Nhi      

-----

Toàn văn bài phát biểu của ông Trump trước Đại hội đồng LHQ



Ngày 19/9/2017 Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump lần đầu tiên phát biểu trước 193 đại diện các nước của Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc. Bài phát biểu nhấn mạnh các nguyên tắc đối ngoại của chính quyền Mỹ dưới sự cầm quyền của ông từ sau khi nhậm chức và trong tương lai. Bài phát biểu nhận được cả sự ủng hộ của nhiều cử tri Mỹ trung thành cũng như vô vàn chỉ trích của các kênh thông tấn và đối thủ chính trị. Dưới đây là toàn văn bài phát biểu của ông Trump:


Thưa ngài Tổng thư ký, ngài Chủ tịch, các vị lãnh đạo thế giới và các đại biểu đáng kính: Chào mừng tới New York. Thật là một vinh dự lớn lao khi tôi đứng tại thành phố quê hương mình, với tư cách là đại diện cho người Mỹ phát biểu trước người dân thế giới.
Trong khi hàng triệu người dân của chúng tôi tiếp tục phải chịu hậu quả của những cơn bão tàn phá nước Mỹ, tôi muốn bắt đầu bằng việc bày tỏ sự cảm kích đối với mỗi vị lãnh đạo trong khán phòng này, những người đã đề nghị giúp đỡ và hỗ trợ. Người dân Mỹ mạnh mẽ và kiên cường, và chúng tôi sẽ vượt qua những khó khăn này còn quyết tâm hơn nữa.
May mắn là Hoa Kỳ đã làm rất tốt trong Ngày bầu cử, 8/11 năm ngoái. Thị trường chứng khoán đang ở mức cao nhất trong lịch sử – một kỷ lục. Tỷ lệ thất nghiệp ở mức thấp nhất trong 16 năm, và bởi vì các cải tổ luật lệ cùng nhiều thứ khác, nhiều người Mỹ đang làm việc hơn bất cứ khi nào trước đây. Các công ty đang trở lại, tạo ra tăng trưởng việc làm, điều mà đất nước chúng tôi chưa được chứng kiến trong một thời gian rất dài rồi. Và một điều mới được công bố là chúng tôi sẽ chi gần 700 tỷ USD cho quân đội và quốc phòng.
Quân đội của chúng tôi sẽ sớm trở nên mạnh nhất trong lịch sử của nó. Hơn 70 năm qua, trong thời chiến cũng như hòa bình, các lãnh đạo của quốc gia, phong trào và tôn giáo đã đứng trước hội đồng này. Giống như họ, tôi muốn nói về những mối nguy hiểm nghiêm trọng đang đe dọa chúng ta hôm nay, cũng như những tiềm năng khổng lồ đang chờ được khám phá.
Chúng ta sống trong một thời đại của những cơ hội kỳ khôi. Các đột phá trong khoa học, công nghệ và y học chữa được các loại bệnh và giải quyết các vấn đề mà thế hệ trước tưởng rằng không thể.
Nhưng mỗi ngày qua, chúng ta lại nghe tin tức về các mối nguy hiểm ngày càng gia tăng đang đe dọa tất cả những gì ta trân quý. Những kẻ khủng bố và cực đoan đã tụ hợp được sức mạnh và gieo rắc lo sợ trên khắp hành tinh. Các chế độ hiếu chiến mà có đại diện trong cơ quan này không chỉ ủng hộ khủng bố mà còn đe dọa các quốc gia khác và người dân của chính họ bằng loại vũ khí có sức hủy diện lớn nhất mà nhân loại từng biết.
Các thế lực độc tài tìm cách làm sụp đổ các giá trị, hệ thống và liên minh mà đã giúp ta ngăn xung đột, hướng thế giới tới hòa bình từ sau Thế Chiến II. Những mạng lưới tội phạm quốc tế buôn lậu ma túy, vũ khí, con người và vô số người trong cuộc đại di cư; đe dọa biên giới của chúng ta; và các các hình thức lạm dụng công nghệ mới đang tấn công người dân của chúng ta.
Nói đơn giản lại, chúng ta gặp nhau tại một thời điểm của cả những hứa hẹn lớn lao cũng như hiểm họa khổng lồ. Nó phụ thuộc hoàn toàn vào lựa chọn của ta, để nâng thế giới lên tầm cao mới, hay để nó rơi xuống vực sâu không thể cứu vớt. Chúng ta có sức mạnh đó trong mình, nếu ta chọn giúp hàng triệu người thoát nghèo đói, giúp nhân dân chúng ta thực hiện giấc mơ của họ và đảm bảo thế hệ trẻ em mới của ta được nuôi dưỡng trong thế giới không có bạo lực, sợ hãi và thù địch.
Cơ quan này được thành lập sau sự kiện 2 cuộc thế chiến với mục tiêu định hình một tương lai tốt đẹp hơn. Nó dựa trên tầm nhìn rằng các quốc gia khác biệt có thể hợp tác với nhau để bảo vệ chủ quyền, an ninh và thúc đẩy sự thịnh vượng. Cùng thời gian đó, chính xác vào 70 năm trước, nước Mỹ đã phát triển Kế hoạch Marshall để khôi phục Châu Âu. 3 cột trụ đẹp đẽ đó là: hòa bình, chủ quyền, an ninh và thịnh vượng.
Kế hoạch Marshall được xây dựng trên ý tưởng cao thượng rằng thế giới sẽ an toàn hơn khi các quốc gia mạnh mẽ, độc lập và tự do. Như Tổng thống Truman đã nói trong thông điệp gửi Quốc hội vào thời gian đó: “Sự ủng hộ của chúng ta đối với việc phục hồi Châu Âu là hoàn toàn hòa hợp với sự ủng hộ của chúng ta đối với Liên Hiệp Quốc. Sự thành công của LHQ phụ thuộc và sức mạnh độc lập của các nước thành viên”.
Để vượt qua hiểm họa trước mắt và hoàn thành những lời hứa đối với tương lai, chúng ta phải bắt đầu với trí tuệ của quá khứ. Sự thành công của chúng ta phụ thuộc vào liên minh những quốc gia mạnh mẽ và độc lập, một liên minh tôn trọng chủ quyền, thúc đẩy an ninh, thịnh vượng và hòa bình cho bản thân họ và cho cả thế giới.




Chúng tôi không mong muốn các quốc gia đa dạng chia sẻ cùng một nền văn hoá, truyền thống, hay thậm chí các hệ thống chính phủ. Nhưng chúng tôi rất muốn các quốc gia hãy duy trì hai nhiệm vụ then chốt cót lõi sau: tôn trọng lợi ích của nhân dân nước mìnhtôn trọng quyền lợi của mọi quốc gia có chủ quyền khác. Đây là tầm nhìn tuyệt vời của tổ chức này, và đây là nền tảng cho sự hợp tác và thành công.
Các quốc gia mạnh mẽ và có chủ quyền hãy để các quốc gia đa dạng với các giá trị khác nhau, văn hóa khác nhau và những giấc mơ khác nhau, không chỉ cùng tồn tại, mà còn cùng sát cánh bên nhau hành động dựa trên nguyên tắc cơ bản của việc tôn trọng lẫn nhau.
Các quốc gia mạnh mẽ, có chủ quyền hãy để nhân dân của mình làm chủ tương lai đất nước và kiểm soát vận mệnh của họ. Và các quốc gia mạnh mẽ, có chủ quyền hãy cho phép các cá nhân được phát triển thịnh vượng suốt cả cuộc đời họ theo sự an bài của Thiên Chúa.
Ở Mỹ, chúng tôi không tìm cách áp đặt lối sống của mình cho bất cứ ai, mà để nó tỏa sáng như một tấm gương cho mọi người nhìn vào. Tuần này mang lại cho đất nước chúng tôi một lý do đặc biệt để tự hào về ví dụ đó. Chúng tôi đang kỷ niệm 230 năm Hiến pháp tuyệt vời của chúng tôi – bản hiến pháp lâu đời nhất vẫn được sử dụng trên thế giới ngày nay.
Tài liệu vượt thời gian này đã trở thành nền tảng cho hòa bình, thịnh vượng và tự do cho người Mỹ cũng như vô số hàng triệu người khác trên thế giới, những người sống trong các quốc gia có khát vọng và tôn trọng đối với nhân văn, phẩm giá và pháp trị.
Điều vĩ đại nhất trong Hiến pháp Mỹ là 3 từ đầu tiên của nó: We the people (Người dân chúng ta). Nhiều thế hệ người Mỹ đã hy sinh để bảo vệ lời hứa đằng sau những chữ này, lời hứa của đất nước chúng ta, của lịch sử vĩ đại của chúng ta. Ở Mỹ, nhân dân quản lý, nhân dân cai trị và nhân dân có quyền lực tối cao. Tôi được bầu lên không phải để nắm quyền, mà để trả quyền lực về cho người dân Mỹ, nơi nó thuộc về.
Về vấn đề ngoại giao, chúng tôi đang rà soát lại nguyên tắc nền tảng về chủ quyền. Nhiệm vụ trước tiên của chính phủ chúng tôi là vì nhân dân mình, vì công dân của mình – để phục vụ nhu cầu của họ, đảm bảo sự an toàn của họ, duy trì quyền lợi của họ và bảo vệ giá trị của họ.
Với tư cách là Tổng thống Hoa Kỳ, tôi sẽ luôn luôn đặt nước Mỹ lên trên hết, cũng giống như quý vị, là lãnh đạo của đất nước các vị, sẽ luôn luôn và nên luôn luôn đặt ưu tiên quốc gia của quý vị lên trên hết.
Tất cả những nhà lãnh đạo có trách nhiệm đều có nghĩa vụ phải phục vụ công dân của nước mình và thể chế nhà nước vẫn là phương tiện tốt nhất giúp nâng cao điều kiện con người.
Nhưng việc xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn cho nhân dân của ta cũng yêu cầu chúng ta phải làm việc cùng nhau một cách chặt chẽ và hòa ái, tạo ra một tương lai an toàn và yên bình hơn cho tất cả mọi người.
Hoa Kỳ sẽ mãi mãi là người bạn vĩ đại của thế giới, và đặc biệt là với các đồng minh của mình. Nhưng chúng tôi sẽ không còn chịu để bị lợi dụng, hoặc tham gia vào thỏa thuận một chiều, nơi đổi lại Hoa Kỳ không nhận được gì. Chừng nào tôi còn tại nhiệm, tôi sẽ bảo vệ lợi ích của nước Mỹ hơn hết thảy mọi thứ khác.
Nhưng để hoàn thành đầy đủ nghĩa vụ của chúng ta đối với đất nước chúng ta, chúng ta cũng phải thừa nhận rằng mọi người đều quan tâm tìm kiếm một tương lai mà tất cả các quốc gia đều có thể có chủ quyền, thịnh vượng và an toàn.


Nước Mỹ đã làm nhiều hơn nói vì những giá trị được thể hiện trong Hiến Chương LHQ. Các công dân của chúng tôi đã trả cái giá cuối cùng để bảo vệ tự do của chúng tôi cũng như tự do của rất nhiều quốc gia có đại diện trong đại sảnh đường này. Sự cống hiến của nước Mỹ được kể đến qua các trận chiến, nơi mà những người trẻ, cả đàn ông và phụ nữ của chúng tôi đã chiến đấu và hy sinh bên cạnh các đồng minh, từ bãi biển Châu Âu, các sa mạc của Trung Đông tới các rừng rậm châu Á.
Lịch sử sẽ ghi những dòng vĩnh hằng cho chí khí Mỹ rằng thậm chí sau khi chúng tôi và các đồng minh chiến thắng các cuộc chiến đẫm máu nhất, chúng tôi không tìm cách xâm chiếm lãnh thổ, chiếm giữ hay áp đặt lối sống của chúng tôi lên người khác. Thay vào đó, chúng tôi hỗ trợ họ xây dựng các thể chế, giống như LHQ này để bảo vệ chủ quyền an ninh và thịnh vượng cho tất cả.
Vì sự đa dạng quốc gia trên thế giới, đây là hy vọng của chúng ta. Chúng ta muốn hòa hợp và hữu nghị, không muốn xung đột và đấu tranh. Chúng ta được định hướng bởi kết quả, không phải ý thức hệ. Chúng ta có chính sách về chủ nghĩa hiện thực nguyên tắc, bắt nguồn từ các mục tiêu, lợi ích và giá trị chung.
Chủ nghĩa hiện thực buộc chúng ta phải đối mặt với một vấn đề mà mọi nhà lãnh đạo và quốc gia trong căn phòng này đều phải đối mặt. Đó là vấn đề mà chúng ta không thể trốn chạy hoặc né tránh. Chúng ta sẽ trượt xuống con đường tự mãn, tê liệt trước những thách thức, đe dọa và ngay cả những cuộc chiến mà chúng ta phải đối mặt. Hoặc là chúng ta sẽ có đủ sức mạnh và niềm tự hào để đương đầu với những nguy cơ ngày hôm nay, để dân chúng của chúng ta có thể hưởng thụ hòa bình và thịnh vượng ngày mai?
Nếu chúng ta muốn nâng cao điều kiện sống cho công dân của mình, nếu chúng ta mong muốn sự chấp thuận của lịch sử, thì chúng ta phải hoàn thành nhiệm vụ trọng yếu của mình đối với những người mà chúng ta trung thành đại diện. Chúng ta phải bảo vệ dân tộc mình, lợi ích và tương lai của nhân dân chúng ta.
Chúng ta phải phản đối các mối đe dọa tới chủ quyền của chúng ta, từ Ukraine tới biển Đông. Chúng ta phải tôn trọng luật pháp, tôn trọng biên giới và tôn trọng văn hóa, và cho phép sự can dự hòa bình.
Và cũng giống như những người sáng lập ra cơ quan này [Liên Hiệp Quốc], chúng ta phải làm việc cùng nhau và cùng nhau đương đầu với những kẻ đe dọa tạo ra sự hỗn loạn, xáo động và khủng bố.
Tai họa của hành tinh chúng ta hôm nay là có một nhóm nhỏ các chế độ lưu manh vi phạm mọi nguyên tắc cơ bản của Liên Hiệp Quốc. Họ không tôn trọng chính công dân của họ và quyền chủ quyền của chính các quốc gia mình.
Nếu nhiều người công chính không đối đầu với những kẻ độc ác, vậy thì điều ác sẽ chiến thắng. Khi nhiều dân tộc và quốc gia trở thành những người ngoài cuộc trong dòng chảy lịch sử, các thế lực hủy diệt [văn minh nhân loại] sẽ ngày càng tập hợp được quyền lực và sức mạnh.
Không nước nào từng bày tỏ thái độ khinh rẻ các quốc gia khác và coi thường phúc lợi của chính nhân dân mình hơn chế độ đồi bại tại Bắc Triều Tiên. Chế độ này phải chịu trách nhiệm cho hàng triệu sinh mạng người Triều Tiên bị chết đói, và vô số người bị giam cầm, tra tấn, giết chóc và đàn áp.
Tất cả chúng ta đều đã chứng kiến sự lạm dụng chết người của chế độ này khi một sinh viên người Mỹ vô tội, Otto Warmbier, đã thiệt mạng chỉ vài ngày sau khi được đưa về nước. Chúng ta đã được thấy chính quyền đó thực hiện ám sát người anh trai của lãnh tụ độc tài bằng việc sử dụng chất độc thần kinh bị cấm ở một cảng hàng không quốc tế. Chúng ta biết họ đã bắt cóc một bé gái 13 tuổi dễ thương người Nhật Bản ngay tại bãi biển trên đất nước của em và biến em bé thành nô lệ để dạy tiếng Nhật cho các điệp viên Bắc Hàn.
Nếu điều này không đủ trở ngại, mưu cầu về vũ khí hạt nhân và tên lửa liều lĩnh hiện nay của Bắc Hàn đe dọa toàn thế giới với sự thiệt hại về nhân mạng là không thể tưởng tượng nổi.
Thật phẫn nộ khi một số quốc gia không chỉ giao thương với chế độ như vậy, mà còn hỗ trợ, cung cấp, ủng hộ tài chính cho một đất nước đe dọa thế giới với cuộc xung đột hạt nhân. Không nước nào trên trái đất này quan tâm đến việc tự trang bị vũ khí hạt nhân và tên lửa phạm pháp như vậy.
Hoa Kỳ có sức mạnh và kiên nhẫn lớn lao, nhưng nếu buộc phải tự vệ hoặc bảo vệ đồng minh, chúng tôi sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hủy diệt hoàn toàn Bắc Triều Tiên.
Gã tên lửa (Roket Man) đang có hành vi tự sát cho bản thân và cả chế độ của mình. Hoa Kỳ sẵn sàng, sẵn lòng và có thể, nhưng hy vọng điều này sẽ là không cần thiết. Đó là tất cả những gì Liên Hiệp Quốc thuộc về; đó là điều Liên Hiệp Quốc vì thế [mà tồn tại]. Chúng ta hãy xem cách họ làm.
Đã đến lúc Bắc Hàn phải nhận thức rằng phi hạt nhân hóa là tương lai duy nhất mà họ có thể được chấp nhận. Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc hiện tại đã hai lần bỏ phiếu thống nhất 100% thông qua các nghị quyết cứng rắn đối với Bắc Hàn, và tôi muốn cảm ơn Trung Quốc và Nga đã tham gia bỏ phiếu áp đặt chế tài, cùng với tất cả các thành viên khác của Hội đồng Bảo an. Cảm ơn tất cả các quí vị đã hợp tác.
Tuy nhiên chúng ta phải hành động nhiều hơn nữa. Đã đến lúc tất cả các nước phải làm việc cùng nhau để cô lập chế độ nhà họ Kim cho đến khi họ chấm dứt hành vi thù địch.
Chúng ta phải đối mặt với quyết định này không chỉ ở Bắc Triều Tiên. Đã đến lúc các quốc gia trên thế giới phải đối mặt với một chế độ liều lĩnh khác – một chế độ nói công khai về hành vi giết người hàng loạt, thề tiêu diệt nước Mỹ, đe doạn hủy diệt Israel và hủy hoại nhiều vị lãnh đạo và quốc gia có mặt trong khán phòng này.
Chính quyền Iran che dấu một chế độ độc tài hủ bại đằng sau mặt nạ về nền dân chủ. Chế độ này đã biến một quốc gia giàu có với lịch sử và văn hoá phong phú thành một quốc gia suy kiệt kinh tế và thứ xuất khẩu chính là bạo lực, đổ máu và hỗn loạn. Những nạn nhân bị ảnh hưởng nặng nề nhất của các nhà lãnh đạo của Iran, trên thực tế, là những người dân của chính đất nước này.
Thay vì sử dụng các nguồn lực của mình để cải thiện cuộc sống của người Iran, lợi nhuận dầu mỏ của họ lại được dùng để tài trợ cho Hezbollah và các phần tử khủng bố khác giết chết những người Hồi giáo vô tội và tấn công các nước láng giềng Ả-rập và Israel.
Chúng ta không thể để chế độ giết người này tiếp diễn các hành động gây mất ổn định bằng việc sản xuất các loại tên lửa nguy hiểm, và chúng ta không thể chấp nhận một thỏa thuận nếu nó cung cấp sự che chở cho việc xây dựng một chương trình hạt nhân. Thỏa thuận Iran là một trong những vụ đàm phán gần nhất, tồi tệ nhất mà Hoa Kỳ từng tham gia. Thành thật mà nói, thỏa thuận đó là một sự bối rối đối với Hoa Kỳ, và tôi không nghĩ rằng quý vị đã nghe thấy điều cuối cùng về nó – hãy tin tôi.
Đã đến lúc toàn thế giới phải tham gia cùng chúng tôi trong việc yêu cầu chính quyền Iran kết thúc tham vọng sở hữu sự chết chóc và hủy diệt. Đã đến lúc chế độ này phải thả tự do cho tất cả người Mỹ và công dân của các quốc gia khác mà họ đã từng giam giữ bất hợp pháp. Và trên tất cả, chính quyền Iran phải dừng ngay việc ủng hộ những kẻ khủng bố, bắt đầu phục vụ chính nhân dân của họ, và tôn trọng quyền chủ quyền của các nước láng giếng của họ.
Toàn thế giới hiểu rằng người dân lương thiện ở Iran muốn thay đổi, và hơn cả quyền lực quân sự áp đảo của Hoa Kỳ, chính nhân dân Iran mới là điều mà các nhà lãnh đạo của họ e sợ nhất. Đây là điều khiến cho chế độ này thực hiện hạn chế tiếp cận internet, phá hỏng các thiết bị vệ tinh, nã đạn vào những người biểu tình sinh viên không có vũ trang, và bỏ tù những nhà cải cách chính trị.
Các chế độ áp bức không thể tồn tại mãi, và sẽ có ngày người dân Iran được đối mặt với một lựa chọn. Họ sẽ tiếp tục lao dốc  xuống con đường của sự nghèo đói, đẫm máu và khủng bố? Hay nhân dân Iran sẽ trở lại nguồn cội đáng tự hào của họ khi là trung tâm của văn minh, văn hóa và sự thịnh vượng, nơi người dân lại có thể hạnh phúc và thịnh vượng?
Sự ủng hộ của chế độ Iran dành cho những kẻ khủng bố là tương phản hoàn toàn với những cam kết hiện tại của nhiều quốc gia láng giềng của nước này trong việc đấu tranh chống chủ nghĩa khủng bố và dừng cung ứng tiền cho khủng bố.
Tại Ả-rập Saudi đầu năm nay, tôi đã rất vinh dự được phát biểu trước lãnh đạo của hơn 50 quốc gia Ả-rập và Hồi giáo. Chúng tôi đã đồng ý rằng tất cả các quốc gia có trách nhiệm phải làm việc cùng nhau để đương đầu với các phần tử khủng bố và chủ nghĩa cực đoan hồi giáo, ý thức hệ đã truyền cảm hứng cho chúng.
Chúng ta sẽ ngăn chặn chủ nghĩa khủng bố Hồi giáo cực đoan vì chúng ta không thể cho phép chúng tàn phá quốc gia của chúng ta, và thực sự phá nát cả thế giới.
Chúng ta phải hủy bỏ những nơi trú ẩn an toàn cho khủng bố, quá cảnh, tài chính, và bất cứ hình thức hỗ trợ nào cho hệ tư tưởng xấu xa và độc ác của chúng. Chúng ta phải đánh đuổi chúng ra khỏi đất nước của chúng ta. Đã đến lúc phải phơi bày và quy trách nhiệm cho những quốc gia ủng hộ và tài trợ cho những nhóm khủng bố như al-Qaeda, Hezbollah, Taliban và nhiều nhóm chiến binh giết người vô tội khác.
 
Tôi cũng đã thay đổi toàn diện các quy tắc tham dự vào các cuộc chiến của chúng ta chống lại Taliban và các nhóm khủng bố khác. Tại Syria và Iraq, chúng ta đã giành được những thắng lợi lớn hướng tới sự thất bại cuối cùng của IS. Thực tế, trong vòng 8 tháng qua, đất nước của chúng ta đã đạt được nhiều thành tựu trong cuộc chiến chống IS hơn  những gì mà nhiều, nhiều năm trong quá khứ cộng lại.
Chúng tôi tìm kiếm sự xuống thang trong xung đột tại Syria, và một giải pháp chính trị tôn trọng ý chí của người dân Syria. Những hành động tội ác của chế độ Bashar al-Assad, trong đó có việc sử dụng vũ khí hóa học chống lại chính nhân dân của họ –  thậm chí là cả những đứa trẻ vô tội –  gây sốc cho mọi người tử tế có lương tâm. Không xã hội nào có thể được an toàn nếu những vũ khí hóa học bị cấm vẫn được phép sử dụng tràn lan. Đó là lý do tại sao Hoa Kỳ đã thực hiện một cuộc tấn công tên lửa vào căn cứ không quân [của chính quyền Syria], nơi đã thực hiện cuộc tấn công [bằng vũ khí hóa học].
Chúng tôi đánh giá cao những nỗ lực của các cơ quan của LHQ, nơi đang cung cấp cứu trợ nhân đạo thiết yếu tại các vùng đã được giải phóng khỏi IS, và chúng tôi đặc biệt cảm ơn Jordan, Thổ Nhĩ Kỳ và Li Băng vì vai trò của họ trong việc tiếp nhận những người tị nạn trốn chạy từ cuộc xung đột Syria.
Hoa Kỳ là một quốc gia thiện lương và đã từng viện trợ hàng tỷ tỷ USD để hỗ trợ cho nỗ lực [trợ giúp người tị nạn] này. Chúng tôi tìm kiếm cách tiếp cận để tái định cư cho người tị nạn, được thiết kế để giúp những người bị đối xử tàn nhẫn này, và cho phép họ có thể trở lại quê hương của họ, đó là một phần của quá trình tái thiết.
Với chi phí của việc tái định cư cho một người tị nạn tại Hoa Kỳ, chúng tôi có thể giúp đỡ được hơn 10 người ngay tại quê nhà của họ. Với lòng tốt của chúng tôi, chúng tôi hỗ trợ tài chính cho việc các nước trong khu vực cho người tị nạn lưu trú và chúng tôi ủng hộ các hiệp định gần đây của các quốc gia trong khối G20 nhằm tìm kiếm nơi ở cho người tị nạn càng gần đất nước của họ càng tốt. Đây là cách tiếp cận an toàn, trách nhiệm và nhân đạo.
Qua hàng thập kỷ, Hoa Kỳ đã giải quyết các thách thức về nhập cư ở đây, ngay tại Tây bán cầu. Qua thời gian dài, chúng tôi đã nhận thức được rằng nhập cư không kiểm soát là cực kỳ bất công cho cả những quốc gia có người ra đi và đất nước đón nhận người nhập cư.
Đối với những nước có người ra đi, nó làm giảm áp lực trong nước để theo đuổi cải cách chính trị và kinh tế cần thiết, và thất thoát nguồn nhân lực cần thiết để thúc đẩy và thực hiện những cải cách đó.
Đối với các nước tiếp nhận, chi phí đáng kể của việc di cư không kiểm soát là dẫn tới các công dân có thu nhập thấp chiếm đa số áp đảo – những mối quan ngại thường bị các phương tiện truyền thông và chính phủ bỏ qua.
Tôi muốn lần đầu làm việc với LHQ trong việc tìm cách giải quyết các vấn đề khiến mọi người phải trốn chạy khỏi quê hương của họ. LHQ và Liên minh Châu Phi dẫn dắt các sứ mệnh gìn giữ hòa bình phải có những cống hiến vô giá trong việc ổn định các cuộc xung đột tại Châu Phi. Hoa Kỳ lãnh đạo thế giới trong việc cứu trợ nhân đạo, trong đó có ngăn chặn đói nghèo và cứu trợ tại Nam Sudan, Somalia, miền bắc Nigeria và Yemen.
Chúng ta đã từng đầu tư vào sức khỏe và cơ hội tốt hơn trên toàn thế giới thông qua các chương trình như PEPFAR, nơi tài trợ cho hỗ trợ bệnh nhân AIDS; Sáng kiến Sốt rét của Tổng thống; Chương trình An ninh Y tế Toàn cầu; Quỹ Toàn cầu cho việc Chấm dứt Chủ nghĩa Nô lệ Hiện đại; và Sáng kiến Tài chính Doanh nghiệp Phụ nữ – một phần trong cam kết của chúng ta về trao quyền cho phụ nữ trên toàn cầu.
Chúng tôi cũng cảm ơn Tổng thư ký LHQ vì đã nhận thấy rằng LHQ phải cải cách nếu tổ chức này là đối tác hiệu quả trong việc đương đầu với các đe dạo về chủ quyền, an ninh và thịnh vượng. Tổ chức này trước nay thường không tập trung vào kết quả, nhưng lại quan tâm tới quản lý quan liêu và quá trình.
Trong một vài trường hợp, các quốc gia muốn loại bỏ các mục tiêu cao quý của tổ chức này, họ đã chiếm quyền kiểm soát các hệ thống được cho là thúc đẩy họ tiến bộ. Chẳng hạn như, LHQ thực sự gây bối rối lớn khi một vài chính phủ với hồ sơ vi phạm nhân quyền trầm trọng lại có ghế trong Hội đồng Nhân quyền LHQ.
Hoa Kỳ là một trong 193 nước thành viên Liên Hiệp Quốc, nhưng chúng tôi đóng góp 22% của toàn bộ ngân sách của tổ chức này và còn hơn thế nữa. Thực tế, chúng tôi đã chi trả nhiều hơn bất cứ ai có thể nhận ra. Hoa Kỳ chịu gánh nặng chi phí không công bằng, nhưng nó sẽ là công bằng nếu thực sự tổ chức này có thể đạt được tất cả các mục tiêu đã đề ra, đặc biệt là mục tiêu hòa bình, thì khoản đầu tư này sẽ đáng giá.
Phần lớn thế giới đang trong xung đột và một vài nơi, thực tế là đang hướng tới địa ngục. Nhưng, dưới sự định hướng và bảo trợ của LHQ, những người có quyền lực trong khán phòng này có thể giải quyết được nhiều vấn đề xấu xa và phức tạp này.
Người dân Mỹ hy vọng rằng một ngày không xa LHQ có thể là một tổ chức hỗ trợ, bảo vệ nhiều trách nhiệm hơn và hiệu quả hơn vì phẩm hạnh và tự do của con người trên toàn thế giới. Đồng thời, chúng tôi tin rằng không quốc gia nào nên phải chịu gánh nặng về khoản không tương xứng, cả về quân lực và tài chính. Các quốc gia trên thế giới phải đóng góp vai trò lớn hơn nữa trong việc thúc đẩy các xã hội an toàn và thịnh vượng trên các khu vực của chính họ.
Đó là lý do vì sao ở nửa Tây bán cầu, Hoa Kỳ đã từng đứng lên chống lại chế độ tham nhũng và gây bất ổn ở Cuba và che chở cho giấc mơ lâu dài được sống trong tự do của nhân dân Cuba. Chính phủ của tôi hiện tại đã thông báo rằng chúng tôi sẽ không dỡ bỏ chế tài đối với chính quyền Cuba cho đến khi nào họ thực hiện các cải cách cơ bản.
Chúng tôi cũng đã áp đặt những chế tài cứng rắn đối với chế độ chủ nghĩa xã hội của Maduro ở Venezuela, chế độ đã biến một quốc gia từng rất thịnh vượng tới bờ vực của sự sụp đổ hoàn toàn.
Chế độ độc tài xã hội chủ nghĩa của Nicolas Maduro đã gây ra đau thương khủng khiếp và nỗi thống khổ cho những người tốt trên đất nước này. Chế độ hủ bại này đã phá hủy một quốc gia thịnh vượng bởi áp đặt một ý thức hệ thất bại, ý thức hệ mà đã tạo ra đói nghèo và khốn khổ ở mọi nơi từng thử áp dụng nó. Để làm cho vấn đề tồi tệ hơn, Maduro đã thách thức người dân của mình, đánh cắp quyền lực từ các đại diện dân biểu để bảo vệ luật lệ thảm khốc của mình.
Nhân dân Venezuela đang đói khổ và đất nước của họ đang sụp đổ. Các thể chế dân chủ của họ đang bị phá hủy. Tình cảnh này là điều hoàn toàn không thể chấp nhận được và chúng ta không thể chỉ đứng nhìn.
Là một nước láng giềng và người bạn có trách nhiệm, chúng tôi và tất cả các nước khác có một mục tiêu. Mục tiêu đó là giúp họ giành lại tự do của họ, phục hồi đất nước của họ, và khôi phục nền dân chủ của họ. Tôi muốn gửi lời cảm ơn tới các vị lãnh đạo trong khán phòng này vì đã lên án chế độ [Maduro] và cung cấp sự ủng hộ thiết yếu cho nhân dân Venezuela.
Hoa Kỳ đã tiến hành các bước quan trọng để giữ cho chế độ đó [hành xử] có trách nhiệm. Chúng tôi đang chuẩn bị để hành động tiếp nữa nếu chính quyền Venezuela tiếp tục đi trên con đường áp đặt chế độ độc tài đối với người dân Venezuela.


Chúng tôi rất may mắn có được những mối quan hệ thương mại lành mạnh và mạnh mẽ với nhiều nước châu Mỹ La-tinh, tập hợp ở đây hôm nay. Sự uy tín về kinh tế của chúng ta tạo thành nền tảng quan trọng cho việc thúc đẩy hòa bình và thịnh vượng cho tất cả nhân dân trong đất nước chúng ta và tất cả người dân của các nước láng giếng chúng ta.
Tôi yêu cầu các quốc gia có mặt ở đây hôm nay hãy chuẩn bị hành động nhiều hơn nữa để giải quyết cuộc khủng hoảng thực sự này. Chúng tôi kêu gọi khôi phục đầy đủ nền dân chủ và tự do chính trị tại Venezuela.
Vấn đề tại Venezuela không phải nước này đã thực thi chủ nghĩa xã hội một cách yếu kém, mà là chủ nghĩa xã hội đã được thực hành một cách thành thực. Từ Liên bang Xô viết tới Cuba tới Venezuela, nơi nào chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa cộng sản chân chính được áp dụng, nơi đó đều phải chịu đắng cay, tuyệt vọng và thất bại. Những ai còn rao giảng về giáo lý của thứ chủ nghĩa đầy tai tiếng này thì chỉ góp phần kéo dài đau khổ cho những người phải sống dưới những chế độ độc ác này.
Nước Mỹ sát cánh cùng với mọi người dân sống dưới chế độ tàn bạo. Sự tôn trọng chủ quyền của chúng ta cũng là một lời kêu gọi hành động. Tất cả mọi người dân đều xứng đáng có được một chính phủ biết quan tâm đến sự an toàn, lợi ích và phúc lợi của họ, kể cả sự thịnh vượng của họ.
Ở Mỹ, chúng tôi tìm kiếm các mối quan hệ mạnh mẽ hơn về kinh tế và thương mại với tất cả các quốc gia có lương tri, nhưng hoạt động thương mại này phải công bằng và nó phải có tính đối ứng.
Trong thời gian dài, người dân Mỹ được nói rằng các giao dịch thương mại đa quốc gia khổng lồ, các tòa án quốc tế phức tạp và các cơ quan hành chính toàn cầu mạnh mẽ là cách tốt nhất để thúc đẩy thành công của họ. Nhưng khi những hứa hẹn đổ vỡ, hàng triệu việc làm và hàng ngàn nhà máy biến mất. Những người khác [tham gia sân chơi toàn cầu] đánh lừa hệ thống và phá vỡ các quy tắc. Và tầng lớp trung lưu vĩ đại của chúng ta, nền tảng của sự thịnh vượng của Mỹ, đã bị lãng quên và bỏ rơi, nhưng bây giờ họ không bị lãng quên thêm nữa và họ sẽ không bao giờ lại bị lãng quên nữa.
Mặc dù nước Mỹ sẽ theo đuổi hợp tác và giao thương với các nước khác, nhưng chúng tôi cũng đang làm mới lại các cam kết của mình đối với nhiệm vụ trước tiên của mọi chính phủ: phục vụ công dân của chúng ta. Mối liên kết này là nguồn sức mạnh của Hoa Kỳ và của mọi quốc gia có trách nhiệm có mặt ở đây hôm nay.
Nếu tổ chức này có bất kỳ hy vọng nào về việc đương đầu thành công với các thách thức trước mặt chúng ta, như cựu Tổng thống Truman đã từng nói từ 70 năm trước, điều đó sẽ phụ thuộc vào “sức mạnh độc lập của mỗi thành viên”. Nếu chúng ta muốn nắm lấy các cơ hội của tương lai và vượt qua những thách thức hiện tại cùng nhau, không gì thay thế được cho các quốc gia mạnh mẽ, có chủ quyền và độc lập – những quốc gia khởi nguồn từ lịch sử của họ và đã đầu tư vào vận mệnh của họ; các quốc gia muốn tìm kiếm các đồng minh để làm bạn, không phải kẻ thù để chinh phục; và điều quan trọng nhất trên tất cả, các quốc gia chính là quê hương của những người yêu nước, của những người đàn ông và phụ nữ sẵn lòng hy sinh vì đất nước mình, vì đồng bào mình, và vì tất cả những điều tốt đẹp nhất trong tinh thần con người.
Nhớ lại chiến thắng vĩ đại dẫn đến sự ra đời của LHQ, chúng ta không bao giờ quên rằng những anh hùng đã chiến đấu chống lại cái ác cũng chiến đấu vì các quốc gia họ yêu mến.
Chủ nghĩa yêu nước đã dẫn dắt những người Ba Lan quyên sinh bản thân mình để cứu đất nước Ba Lan, người Pháp đã đấu tranh vì tự do của nước Pháp, và người Anh đã đứng lên mạnh mẽ vì nước Anh.
Ngày nay, nếu chúng ta không chú trọng đến bản thân chúng ta, trái tim của chúng ta, và khối óc của chung ta  trong đất nước chúng ta, nếu chúng ta sẽ không xây dựng các gia đình mạnh mẽ, cộng đồng an toàn, và xã hội lành mạnh vì bản thân chúng ta, thì không ai có thể làm điều đó cho chúng ta.
Chúng ta không thể đợi bất kỳ ai khác, các quốc gia đâu đó hoặc các quan chức xa xôi – chúng ta không thể làm điều đó. Chúng ta phải giải quyết các vấn đề của chúng ta, để xây dựng sự thịnh vượng của chúng ta, an toàn cho tương lai chúng ta, bằng không chúng ta sẽ dễ bị phân rã, thống trị và thất bại.
Vấn đề thực sự đối với LHQ ngày nay, đối với tất cả người dân trên toàn thế giới, những người hy vọng có được cuộc sống tốt đẹp hơn cho bản thân họ và con cái của họ, là điều cơ bản sau: Chúng ta vẫn là những người yêu nước chứ? Chúng ta có yêu đất nước chúng ta đủ để bảo vệ chủ quyền của đất nước và nắm quyền làm chủ tương lai đất nước?  Chúng ta có tôn kính đất nước đủ để bảo vệ lợi ích của nước mình, duy trì văn hóa quốc gia, và đảm bảo một thế giới hòa bình cho công dân của đất nước mình?
Một trong những người yêu nước Mỹ vĩ đại nhất, John Adams, đã viết rằng Cách mạng Mỹ “đã được thực hiện trước khi chiến tranh bắt đầu. Cuộc cách mạng đó đã ở trong tâm trí và trái tim của người dân”.
Đó là khoảnh khắc khi người Mỹ bừng tỉnh, khi chúng ta nhìn xung quanh và hiểu được rằng chúng ta là một dân tộc. Chúng ta đã nhận ra rằng chúng ta là ai, giá trị của chúng ta là gì và chúng ta sẽ hy sinh mạng sống của mình vì điều gì, câu chuyện về nước Mỹ là câu chuyện về những gì có thể khi mọi người dân nắm lấy quyền làm chủ tương lai của họ.
Hợp chúng quốc Hoa Kỳ đã từng là một trong những lực lượng vĩ đại nhất vì sự tốt đẹp trong lịch sử thế giới, và là những người bảo vệ vĩ đại nhất cho chủ quyền, an ninh và sự thịnh vượng cho tất cả.
Bây giờ chúng tôi đang kêu gọi vì sự thức tỉnh quốc gia vĩ đại, vì phục hồi tinh thần của quốc gia, niềm tự hào, dân tộc và chủ nghĩa yêu nước.
Lịch sử đang hỏi chúng ta liệu chúng ta có làm nhiệm vụ này hay không. Câu trả lời của chúng ta sẽ là một sự đổi mới của ý chí, khám phá lại sự quyết tâm, và tái sinh lòng sùng kính. Chúng ta cần đánh bại những kẻ thù của nhân loại và mở ra tiềm năng của cuộc sống.
Hy vọng của chúng ta là một từ, và thế giới của các quốc gia đáng tự hào, độc lập, nắm bắt trách nhiệm của họ, tìm kiếm tình hữu nghị, tôn trọng nước khác và giải quyết vấn đề chung trong lợi ích chung lớn lao nhất: một tương lai của nhân phẩm và hòa bình cho người dân trên trái đất tuyệt vời này.
Đây là tầm nhìn thực sự của LHQ, là hy vọng từ xa xưa của mọi người dân, và là khao khát sâu thẳm nhất tồn tại trong mỗi linh hồn thiêng liêng.
Vì vậy hãy coi đây là sứ mệnh của chúng ta, và hãy coi đây là thông điệp của chúng ta gửi tới thế giới: Chúng ta sẽ chiến đấu cùng nhau, hy sinh cùng nhau, và sát cánh bên nhau vì hòa bình, vì tự do, vì công bằng, vì gia đình, vì nhân loại và vì Thiên Chúa toàn năng đã ban cho chúng ta tất cả.
Cảm ơn quý vị. Thiên Chúa ban phước cho quý vị. Thiên Chúa ban phước cho mọi quốc gia trên thế giới. Và Thiên Chúa ban phước cho Hợp chúng quốc Hoa Kỳ. Cảm ơn quý vị rất nhiều!

Xuân Thành dịch



Thứ Hai, 18 tháng 9, 2017

Bí quyết sống khỏe

10 bí quyết sống khỏe

Càng biết sớm các bí quyết này bạn càng có cơ hội sống khỏe mạnh hơn. Trẻ tuổi biết đã tốt, người già càng tốt hơn. 

Xin giới thiệu bạn bè cùng chia sẻ và nhắn (share) cho những bạn bè xa gần cùng biết.

Vệ Nhi


-----

10 Bí Quyết Sống Khỏe 

(Theo GS Vạn Thừa Khuê, Chủ tịch Hội Sức khỏe TQ) 


Giáo sư Vạn Thừa Khuê, Chủ tịch Hội sức khỏe Trung Quốc, dù đã 85 tuổi nhưng vẫn rất khỏe. Hãy lắng nghe 10 lời khuyên tuyệt vời của ông để có cuộc sống khỏe mạnh, hạnh phúc.

Đây là 10 lời khuyên được giáo sư Vạn Thừa Khuê (TQ) đúc kết giúp con người luôn sống khỏe mạnh và trường thọ. Hãy xem bạn có thể thay đổi thói quen để duy trì sức khỏe lâu dài hay không.

1. Sức khỏe là do mình, không phải do trời định
Căn cứ những khảo sát của Tổ chức Y tế Thế giới, sự khỏe mạnh và trường thọ của một người được quyết định bởi 15% do di truyền, 10% do các nhân tố xã hội, 8% do điều kiện trị liệu, 7% do ảnh hưởng khí hậu, và 60% do cá nhân.

Duy trì nguyên tắc ăn uống với phương châm ăn sáng ngon, ăn trưa đủ và ăn tối ít. Nhưng nhiều người chúng ta đang ăn uống ngược lại, phản khoa học, là cách tự "bức tử" sức khỏe.

Hãy nhớ dành cho mình một bữa sáng thơm ngon bổ dưỡng, nhiều năng lượng nhất. Một bữa sáng hoàn chỉnh phải có 4 nhóm thực phẩm: Sữa động/thực vật, trứng gà hoặc thịt, bắt buộc phải có rau và hoa quả.


2. Thói quen có hại nhất trên đời này chính là hút thuốc
Trong số 5 thói quen có hại nhất thế giới, đứng đầu danh sách chính là thói quen hút thuốc. Người hút thuốc một lần giảm thọ 11 phút, hút thuốc cả đời giảm từ 20 đến 25 năm tuổi thọ.

Điều đáng lưu ý rằng, sáng sớm vừa ngủ dậy nếu hút thuốc ngay sẽ cực kỳ nguy hiểm. Khảo sát cho thấy, người hay hút thuốc thường bị viêm phế quản, viêm phổi, mắc bệnh tim phổi, và cuối cùng có thể dẫn đến ung thư phổi nếu sức khỏe tổng thể không tốt.



3. Ăn quá thừa dinh dưỡng cũng giống như trúng độc
Bạn hãy duy trì nguyên tắc ăn uống theo quy luật nhất định, mỗi ngày cần ăn một đĩa rau (khoảng gần 0,8-1kg), ăn 2 trái cây, 3 muỗng dầu thực vật (không được vượt quá 25g); Mỗi ngày 2 bát cơm hoặc tương đương 4 cái bánh bao.

Mỗi ngày nên ăn đủ 5 nhóm thức ăn chứa đạm gồm thịt, cá, trứng, sữa, đậu với lượng thích hợp. Khoảng 1 lạng thịt, một quả trứng gà, khoảng 500ml sữa, 1 miếng đậu phụ hoặc 1 cốc sữa đậu nành, tào phớ, thịt, trứng, sữa, cá khoảng 30g, không nên vượt quá 1 lạng, 6-8 cốc nước và khoảng 6g muối.
Bởi vì nước là nguồn sống của con người. Hiện nay có nhiều người không biết uống nước đúng cách, để khát nước mới uống. Đó là sai lầm, nhất định khi có thời gian rỗi phải uống nước.
Vậy uống 8 cốc trà có được không? Trà không được, cà phê, nước ngọt, bia đều không thể thay thế được nước. Nếu uống trà cũng phải uống trà nhạt, không được uống trà đặc.


4. Quản lý tốt cảm xúc là quản lý tốt sức khỏe
Làm thế nào để đối phó tốt với những cảm xúc phát sinh mỗi ngày, khi đây chính là một trong những yếu tố giúp bạn giữ tâm trạng và sức khỏe.

Thông thường có 2 cách để giải quyết vấn đề tình cảm, hoặc là im lặng trong lòng, hoặc là bùng cháy, nói hết ra những điều mình cảm thấy. Nhưng điều đó dẫn đến việc hoặc là làm tổn thương chính mình, hoặc là làm tổn thương người khác.

Thế nên, có một bí quyết, không phải hai cách trên, không làm tổn thương ai, đó chính là sự quên đi. Nếu vui thì hãy cười, nếu buồn thì khóc, đặc biệt, đừng làm quá, đừng tức quá lâu, nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái cân bằng.


5. Con người không phải chết vì già, không phải chết vì bệnh, mà là chết vì tức
Trong sách "Hoàng đế nội kinh" (TQ) từ lâu đã giảng rất rõ ràng rằng, "Phẫn nộ hại gan, phấn khích hại tim, ưu sầu hại phổi, suy nghĩ nhiều hại tỳ, lo sợ hại thận, bách bệnh đều sinh ra từ tức giận".
Cho nên con người không thể không tức giận, nhưng nhất định phải biết cách tức giận; nhất định không được làm nô lệ của cảm xúc, nhất định phải làm chủ cảm xúc.




6. Đi bộ là cách rèn luyện sức khỏe cực kỳ tốt
Bất cứ cái gì cũng phải có mức độ, ăn phải có mức độ, ngủ phải có mức độ, luyện tập cũng phải có mức độ, luyện tập quá mức cũng sẽ khiến cho chức năng miễn dịch bị giảm.

Mỗi ngày nên tập thể dục từ 30 phút đến 1 tiếng, có thể sử dụng những phương pháp đơn giản nhất, đi bộ, đi dạo 30 phút cũng được, đó là phương pháp đơn giản, kinh tế và hiệu quả nhất.

Tuy vậy, đi bộ cũng phải có tìm hiểu, nghiên cứu, thanh niên cần đi nhanh, bước nhanh, nhanh tới mức nào? Cần đi được 130 bước/phút, nhịp tim cần đạt 120 lần/phút mới có thể đạt được mục đích rèn luyện tim tạng.

Để đạt tới tốc độ trên, đương nhiên không phải là điều trong phút chốc có thể làm được, cần có một quá trình để thích ứng, nếu bạn có thể kiên trì liên tục trong nửa năm, chức năng tim phổi của bạn sẽ có thể nâng cao rất nhanh, từ 30 – 50%.

Mỗi người nên duy trì mức cân nặng hợp lý, thời trẻ thế nào, khi lớn tuổi cũng không nên quá khác biệt. Ví dụ như bản thân giáo sư Khuê, vẫn duy trì cân nặng hợp lý trong vòng 30 năm qua.
Chẳng may bị béo lên, hãy lập tức kéo cân nặng xuống. Tuy nhiên nói thì dễ, làm mới khó. Vì vậy bạn phải biết tiết chế cái miệng, vận động tay chân. Con người là chết ở cái miệng, lười ở đôi chân.


7. Chỉ cần 1 lần uống rượu say, cũng giống như một lần mắc bệnh viêm gan cấp tính
Thế giới đã nghiên cứu và "điểm danh" 6 thói quen sinh hoạt gây tổn hại nhất cho sức khỏe, trong đó đứng đầu là hút thuốc, thứ hai là nghiện rượu, uống rượu quá độ.

Nếu chỉ uống một lượng ít thì vẫn còn tốt, một ngày uống 50ml rượu trắng, hoặc uống 100ml rượu nho, hoặc nửa lít đến 1 lít bia là tối đa. Nếu quá đi sẽ làm tổn hại thân thể, hại gan, hại não, hại tim, hại các cơ quan nội tạng.

Một lần uống rượu say, hậu quả sẽ lớn bằng một lần bị viêm gan cấp tính. Vì sao người uống nhiều rượu, trí nhớ không tốt, năng lực nhận biết giảm? Bởi vì một lượng lớn tế bào đại não đã bị giết chết. 


8. Gia đình không hòa thuận, con người sẽ sinh bệnh
Có chuyên gia cho rằng 70% bệnh tật của con người đến từ trong gia đình, 50% bệnh ung thư của người ta xuất phát từ yếu tố gia đình.

Trong gia đình ngàn lần không nên "ngày nào cũng cãi nhau một trận nhỏ, qua 3-6-9 ngày lại cãi nhau một trận lớn", nhưng cũng không nên trở thành một gia đình hiu quạnh, không tranh luận, không nói chuyện, cả nửa tháng không nói năng gì, như thế không phải trong nội tâm đang giữ lại sự hậm hực hay sao.

Giáo sư Khuê đã từng xem qua một bài báo cáo, nói về một những người ly hôn, những người góa bụa thọ mệnh trở nên rất ngắn, việc này đều có căn cứ khoa học. Cô độc còn đáng sợ hơn nghèo khó, phu thê sống lành mạnh có thể trường thọ, sự cô độc còn dễ khiến xuất hiện vấn đề, dễ gây đoản mệnh, đây là quy luật phổ biến.


Làm sao vợ chồng có thể thương yêu nhau dài lâu? Nói hơi dài, nhưng bạn phải đảm bảo 8 nguyên tắc: Kính trọng nhau, yêu thương nhau, tin tưởng nhau, giúp đỡ nhau, khuyến khích nhau, tha thứ cho nhau, nhường nhịn nhau và thấu hiểu nhau.

Mỗi người đều có cá tính riêng, ai cũng có nhược điểm, hãy tự nhắc nhở mình rằng, thôi được, cứ để cô ấy/anh ấy vui là được.
Giáo sư Khuê muốn nhấn mạnh rằng, vợ chồng sống với nhau, khi khỏe yêu nhau thì hãy yêu cả khi ốm. Khi vui yêu nhau thì hãy yêu cả khi buồn. Khi trẻ yêu nhau thì hãy yêu cả khi già đi. Yêu ưu điểm thì hãy yêu cả khuyết điểm.

 
9. Hãy dùng lý trí, không để cảm xúc quyết định việc sinh hoạt
Sức khỏe xuất phát từ những thói quen, muốn khỏe, bạn cần thực hiện 7 nguyên tắc:
- Ăn đủ 3 bữa
- Ngủ đủ 8 tiếng
- Vận động tối thiểu 30 phút
- Duy trì nụ cười tổng cộng trong 30 phút
- Nên đi đại tiện hàng ngày
- Nên nói chuyện với vợ/chồng, quan hệ vợ chồng không tốt thì không thể khỏe mạnh, khó làm việc tốt.
- Không hút thuốc, không say rượu.
Mỗi ngày đều khỏe thì cả đời sẽ khỏe. Cần nhớ thêm rằng, ăn được không khỏe, biết ăn mới khỏe. Tùy tiện ăn uống không bao giờ khỏe.

Dựa vào bụng để ăn thì no, dựa vào mồm để ăn thì ngon, còn dựa vào não để ăn thì sẽ khỏe. Hãy ăn sáng như hoàng tử, ăn trưa như người thường, còn ăn tối như kẻ hành khất.


10. Khoai lang là thực phẩm tốt nhất trên thế giới



Xin mọi người ghi nhớ nguyên tắc sau: Nên ăn 70-80% thực phẩm thực vật, chỉ nên ăn khoảng 20-30% thực phẩm động vật.
Chúng ta hiện nay đang làm ngược lại, vì thế rất nhiều bệnh xuất hiện như béo phì, tiểu đường, thống phong...

Nhiều người không quen ăn rau xanh, không có thói quen ăn hoa quả, trẻ con hiện nay đặc biệt không thích ăn rau xanh. Mỗi ngày nên ăn 2 đến 4 loại hoa quả, 3 đến 5 loại rau xanh, có thể phòng chống ung thư, bảo vệ tim mạch, đây chính là chiến lược dinh dưỡng mới của thế kỷ 21.

Nhật Bản từng là quốc gia mắc bệnh ung thư nhiều nhất, để giảm thiểu tình trạng này, người Nhật đã nghĩ ra rất nhiều phương pháp, nhưng đều không có hiệu quả, cuối cùng họ đã dần dần tìm ra, chọn lọc ra từ rất nhiều loại rau xanh 20 loại có thể phòng chống ung thư tốt nhất.
Trong đó khoai lang luộc, khoai lang sống đứng vị trí số 1, rau xanh lá đứng thứ 2.
Để phòng chống ung thư, bảo vệ nội tạng, làm mềm huyết quản, thông tiện… đều không thể thiếu hai loại thực phẩm này.

Theo Tạp chí Dưỡng sinh Trung Quốc/Sina

Thứ Sáu, 15 tháng 9, 2017

Đọc & Ngẫm

Đọc & Ngẫm

Trong hộp thư bạn bè mình mới nhận được 8 mẩu chuyện rất thâm thúy và ý nghĩa nhiều về cuộc sống, cuộc đời. Xin đưa lên để mọi người đọc và chia sẻ cho nhiều bạn bè khác...

Vệ Nhi

-----


8 câu chuyện ngắn thâm thúy

 

1. Một con chuột rơi vào trong lu gạo, số gạo trong lu vẫn còn một nửa, sự cố ngoài ý muốn này khiến nó vui mừng không sao tả được. Sau khi xác định là không có nguy hiểm gì, nó liền bắt đầu cuộc sống ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn trong cái lu gạo.

Rất mau, lu gạo sắp cạn kiệt, nhưng nó rốt cuộc vẫn không thoát khỏi sự cám dỗ của những hạt gạo, nên tiếp tục ở lại trong lu. Cuối cùng, gạo đã ăn hết, chuột ta mới phát hiện rằng mình không thể nhảy ra ngoài được nữa, lực bất tòng tâm.

Cảm ngộ: Cuộc đời của chúng ta xem như rất yên bình nhưng thật ra khắp nơi đều đầy rẫy nguy cơ, cần phải giữ cho mình quan niệm sống ổn định, từ đó mà biết cân nhắc đến an nguy.

2. Hai bố con nhà nọ đang đi ngang qua cổng một khách sạn 5 sao, bỗng nhìn thấy một chiếc xe hơi thương hiệu nổi tiếng lái vào cổng. Cậu con trai nói với cha mình bằng giọng điệu khinh thường: “Người ngồi loại xe này, trong đầu chắc chắn là chẳng có học vấn gì!”.

Ông bố nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng: “Người nói những lời này, trong túi chắc chắn là không có tiền!”.

Cảm ngộ: Cách nhìn nhận về người và việc của bạn, có phản ánh thái độ chân thực những gì bạn đang nghĩ?

3.
Một hôm, anh A lái xe trên một con đường nhỏ, khi anh ta đang nhìn ngắm phong cảnh tươi đẹp, thì tài xế của chiếc xe chở hàng đi ngược chiều bỗng hạ cửa kính xuống lớn tiếng nói: “Lợn!”.

Anh A càng nghĩ càng điên tiết, quyết định hạ cửa kính xuống quay đầu mắng chửi: “Mày mới là lợn ấy!”. Vừa mắng chửi xong, anh A liền đâm phải một đàn lợn đi ngang qua đường.

Cảm ngộ: Đừng hiểu lầm ý tốt của người khác, nó chỉ khiến bạn chịu thiệt thòi hơn và làm nhục người ta thôi. Trước khi tìm hiểu rõ ràng nguyên nhân, hãy học cách kìm nén cảm xúc, nhẫn nại quan sát, tránh xảy ra những chuyện đáng tiếc.

4.
Trên trang quảng cáo có đăng bản tin: “Bác sĩ chuyên chữa u lạc đà: bảo đảm sau đợt chữa trị, lạc đà sẽ có một tấm lưng phẳng đẹp giống hệt như ngựa hoặc trâu, bò.”

Có một chú lạc đà đọc được tin, từ trước tới nay nó đều tự ti với cái u to tướng trên lưng mình, nên quyết định nhờ đến vị bác sĩ này. Tìm đến nơi, vị bác sĩ đó đúng thật đã cắt bỏ cục u rất nhanh và chuyên nghiệp. Thế nhưng sau khi không còn cục u đó, tính mạng lạc đà cũng rơi vào nguy hiểm. Khi người nhà của lạc đà đến tìm vị bác sĩ, thì ông ta trả lời thản nhiên:”Tôi chỉ hứa sẽ làm cục u đó biến mất và cho nó một cái lưng phẳng, còn tính mạng của nó tôi đâu có đảm bảo gì!”

Cảm ngộ: Chiếc bướu có thể là “cục u” của trâu bò nhưng lại là một phần cơ thể của lạc đà. Chúng ta cũng vậy, không nên nhìn người khác mà hãy nhìn vào chính bản thân mình, có như vậy bạn mới tìm ra đâu là khuyết điểm, đâu là thế mạnh của bản thân.

5.
Có người thợ săn trên núi làm một cái bẫy hổ rất lợi hại. Nếu dã thú nào chẳng may giẫm phải bẫy thì chắc chắn sẽ rơi xuống đó. Một lần nọ, có một con hổ xui xẻo mắc bẫy, làm cách nào cũng không ra được. Hổ biết nếu thợ săn về thì mình sẽ toi mạng. Làm sao đây? Lẽ nào hổ oai phong như nó lại bại dưới cái bẫy gồm mấy thanh ngang thanh dọc này sao? Càng nghĩ nó càng tức giận, nó suy nghĩ, tìm ra chỗ yếu của bẫy rồi gồng mình gắng sức vùng ra thật mạnh, cuối cùng lại thoát được khỏi bẫy.

Cảm ngộ: Khi “sập bẫy” trên đường đời, nếu chúng ta có thể nhận thức được thế mạnh của mình thì sẽ giống như con hổ kia vậy, có thể từ nguy hiểm mà thoát thân, bảo toàn tính mạng.

6. Cá nhồng, cóc và thiên nga là 3 người bạn thân thiết của nhau, cũng không biết tình bạn đó bắt nguồn từ khi nào. Một ngày, chúng phát hiện ra một chiếc xe chứa đầy thức ăn ngon. Chúng đành họp nhau nghĩ cách kéo xe xuống để ăn. Mỗi con đục một cái lỗ trên xe rồi ra sức kéo. Chúng dồn hết sức lực mà chiếc xe cũng chẳng nhúc nhích được thêm phân nào. Hoá ra, thiên nga thì kéo về hướng lên trời, ếch thì cứ kéo ra sau, cá nhồng thì lại đẩy tới trước. Cuối cùng chúng cũng kiệt sức mà chẳng ra công cán gì.

Cảm ngộ: Nếu sử dụng không đúng người đúng việc thì vừa làm tổn hao tinh thần, sức lực, mà kết quả thu được chẳng bù được công sức mình bỏ ra. Đây là khuyết điểm rất phổ biến ngày nay.

7   Một người đàn ông nước Anh và một người phụ nữ nước Pháp ngồi cùng một toa tàu hỏa. Người phụ nữ muốn quyến rũ người đàn ông nước Anh này. Sau khi cô ta cởi bỏ đồ nằm xuống, bèn kêu mình lạnh. Người đàn ông kia nhường chăn của mình cho cô ta, cô ta vẫn không ngừng kêu lạnh.

“Tôi phải làm thế nào để giúp cô đây?”, người đàn ông hỏi.

“Khi tôi còn nhỏ, mẹ của tôi đều dùng cơ thể của bà để sưởi ấm cho tôi.”

“Cô à, điều này thì tôi không thể giúp được rồi. Tôi không thể nhảy xuống tàu hỏa đi tìm mẹ cô được, phải vậy không?”.

Cảm ngộ: Người đàn ông giỏi đoán lòng người là người đàn ông tốt. Người đàn ông không giỏi đoán lòng người còn tốt hơn.

8. Cậu con trai nhỏ hỏi bố mình: “Bố ơi! Có phải người làm bố luôn hiểu rộng biết nhiều hơn con trai mình không ạ?”.

Ông bố trả lời: “Đương nhiên rồi con”.

Cậu con trai hỏi: “Bóng đèn là ai phát minh hả bố?”.

Ông bố: “Là Thomas Edison”.

Cậu con trai lại hỏi: “Vậy sao bố của Thomas Edison lại không phát minh ra bóng đèn hả bố?”.

Cảm ngộ: Người thích “cậy già lên mặt”, dễ dàng gặp trắc trở. Quyền uy chỉ là cái vỏ rỗng không chịu nổi thử thách, đặc biệt là trong thời đại mở cửa như hiện nay.


Nguồn: Sưu tầm trên internet


Thứ Sáu, 8 tháng 9, 2017

Hiểu thế nào về chữ Nho?




Hiểu thế nào về chữ Nho?

Là người có được học Trung văn hồi 3 năm cuối cấp phổ thông trung học, vào đại học được học tiếp thứ tiếng này 4 năm liền nữa (trong đó có 2 năm học được thày Chu Thiên giảng về Cổ văn Trung Hoa), nên tự nhận có chút vốn liếng về Hán tự, Hoa ngữ.

Biết chút nên dám nói đó là một thứ chữ khó học, rất khó học. Học mà không kiên trì là dễ chán nản rồi thất bại… Ai cũng biết Hán tự là học chữ nào biết chữ đấy, chứ không có chữ cái mà học ghép vần được. Là thứ chữ tượng hình, phong phú về ngữ nghĩa. Hán tự có hình nét nên viết chữ cũng là “vẽ” chữ - và môn Thư pháp ra đời chính từ thứ chữ tương hình này.

Viết sơ thế để thấy chữ Hán có những ưu điểm mà đôi khi các văn tự khác không có. Nhung cũng chớ có vin vào những đặc trưng này mà thần thánh, thần bí thứ chữ viết này như một số quan niệm phương Đông, quan niệm của chính người Trung Quốc từ cổ chí kim.

Bài viết sau đây của một tác giả rất am hiểu về chữ Hán đã giải đáp cho tất cả chúng ta khá nhiều điều về Hán tự. Xin đưa lên blog để mọi người đọc tham khảo.

Vệ Nhi

-----

Về nạn ‘say đắm chữ Tàu’

Tác giả: Nguyễn Hải Hoành




Tâm lý sùng bái chữ viết tồn tại mấy nghìn năm nay là một loại tín ngưỡng chỉ có ở người Hoa. Chữ Hán do họ phát minh chủ yếu ghi ý, không ghi âm, vì thế các cộng đồng nói tiếng địa phương khác nhau có thể dùng chung thứ chữ này, qua đó hiểu nhau, nhờ vậy thực hiện được việc thống nhất đất nước – sự nghiệp gian khó nhất trong lịch sử Trung Hoa. Tính siêu việt ngôn ngữ và công lao thần kỳ ấy của chữ Hán khiến nó được quý trọng tới mức thần thánh hóa. Người Hoa tin vào truyền thuyết thánh nhân bốn mắt Thương Hiệt làm chữ: mỗi lần tạo một chữ thì quỷ thần lại kinh hãi khóc rống lên vì thiên cơ bị lộ. Ngoài ra, tính chất ghi ý làm cho chữ Hán ẩn chứa những triết lý cao siêu, chỉ người tài giỏi mới hiểu, vì thế gọi là chữ thánh hiền. Đặc trưng hình vẽ mang lại cho chữ Hán vẻ đẹp độc đáo, viết chữ trở thành nghệ thuật hội họa thư pháp. Do được sùng bái, chữ Hán không chỉ là hệ thống ký hiệu ghi Hán ngữ mà còn là vật mang, là biểu trưng của văn hóa Trung Hoa, thậm chí người Hoa cho rằng mọi thứ tốt, xấu của nền văn hóa ấy đều liên quan tới chữ Hán.


Chữ Hán vốn rất khó học lại bị thần bí hóa đã trở thành thứ tri thức cao siêu khiến dân chúng kính sợ, vì thế chữ ra đời hơn 3.000 năm mà năm 1949 chỉ có chừng 10% người Trung Quốc (TQ) biết. Nạn sùng bái chữ sinh ra quan niệm lệch lạc người biết nhiều chữ là người tài giỏi, từ đó hình thành một tầng lớp trí thức giỏi thuộc lòng, không giỏi sáng tạo, xa rời thực tế, chỉ biết chữ suông mà chẳng biết gì về kỹ năng sinh tồn, khoa học công nghệ. Luận Ngữ viết Học nhi ưu tắc sĩ – ai học giỏi, tức biết nhiều chữ, ắt được làm quan cai trị. Vì thế xã hội bị kìm hãm, dăm nghìn năm lịch sử, mấy trăm triệu dân không có lấy một trí tuệ tầm cỡ thế giới như Aristotle, Platon,… của một Hy Lạp nhỏ bé, cội nguồn của chữ abc.

Khi TQ dòm ngó ngôi vương siêu cường quốc lại xuất hiện thuyết chữ Hán ưu việt, cho rằng chữ Hán tiên tiến nhất thế giới. Từ năm 1989 thuyết này tràn ngập TQ; không ít quan chức, trí thức kể cả viện sĩ cũng tin theo, dân thường lại càng tin sái cổ.



Hai nghìn năm trước, tâm lý sùng bái chữ Hán theo chữ này vào Việt Nam và để lại hậu quả tai hại. Trong bài Văn Quốc ngữ trên tạp chí Nam Phong số 2 năm 1917, học giả Phạm Quỳnh viết về tâm lý mà ông gọi là say đắm chữ Tàu ấy như sau:
… Ta chẳng nên oán gì các cụ ta ngày xưa vì say đắm chữ Tàu nên lãng bỏ tiếng Nôm, để cho con cháu ngày nay khổ vì có nước mà không có văn, có người mà không có cách nói cho nhau nghe ngoài những câu nhật dụng thường đàm…
Và ông chỉ ra lối thoát khỏi tai họa ấy: Chữ Quốc ngữ chính là cái bè để cứu vớt bọn ta trong bể trầm luân vậy… Trước ta không có ai làm văn bằng Nôm… Xin đồng bào ta chớ lãng bỏ văn quốc ngữ. Tương lai nước nhà chính ở đó.
Ông kêu gọi mọi người chỉ viết văn bằng chữ Quốc ngữ mà ông coi là công cụ kỳ diệu để giải phóng trí tuệ. Đúng thế, nhờ dùng thứ chữ nghĩ và nói thế nào thì viết thế ấy, tư duy người mình được cởi trói, nền văn minh Việt đạt được những thành tựu hơn hẳn mấy nghìn năm trước.
Tiếng Việt sau khi dùng chữ Quốc ngữ đã phát triển vượt bậc, dân tộc ta hiện sở hữu một ngôn ngữ nói và viết hoàn hảo (không như chữ Hán bị chê bai và cải cách hơn trăm năm nay chưa xong), hoàn toàn thích hợp với tư duy người Việt, diễn đạt được mọi khái niệm khoa học xã hội-nhân văn, khoa học công nghệ tiên tiến nhất của nhân loại, đáp ứng yêu cầu tin học hóa, hòa nhập quốc tế… Vốn từ ngữ tiếng ta cực giàu và giàu thêm mãi, chuyển ngữ được mọi ngoại ngữ. Chữ Việt có khả năng hiếm thấy ghi âm được hầu hết ngữ âm tiếng Anh, tiếng TQ… trong khi chữ của các thứ tiếng ấy không ghi âm được nhiều ngữ âm tiếng Việt…

Nhưng lạ thay, nước ta ngày nay vẫn có người say đắm chữ Tàu. Năm 1994, một nhà ngôn ngữ học nổi tiếng nói chữ Hán ưu việt hơn chữ abc; ông tỏ ý tiếc là nước ta bỏ chữ Hán dùng chữ Quốc ngữ; ông tin vào dự đoán ba chục năm nữa cả thế giới sẽ dùng chữ Hán. Thực tế cho tới nay chưa thấy nước nào dùng chữ Hán, ngược lại người TQ đua nhau học tiếng Anh. Vì người Hoa đông nhất nên chữ Hán được nhiều người dùng nhất, nhưng trong việc biên soạn các văn bản ban đầu ở Liên Hợp Quốc, chữ Hán lại rất ít được dùng, chứng tỏ nó chẳng hề ưu việt.[1]
Mới đây một tiến sĩ Hán Nôm kiến nghị :
  • Chính phủ ta công nhận tiếng TQ hiện đại và tiếng Anh là hai ngôn ngữ chính thức (NNCT) của Nhà nước Việt Nam, như vậy nước ta sẽ có một NNCT thứ nhất (tiếng Việt) và hai NNCT thứ hai;
  • Mọi văn bản hành chính giấy tờ từ cấp thấp nhất đến cao nhất, mọi giao dịch, buôn bán, chứng chỉ… đều phải dùng 3 NNCT;
  • Phải dần dần coi một ngoại ngữ là ngôn ngữ giảng dạy chính thức ở các trường, bậc đại học sẽ giảng dạy bằng ngoại ngữ;
  • Người Việt phải biết ít nhất một ngoại ngữ là tiếng Anh hoặc tiếng TQ.[2]
NNCT là ngôn ngữ dùng để viết Hiến pháp và mọi văn bản pháp lý của nhà nước. Xưa nay các quốc gia độc lập bao giờ cũng chỉ chọn tiếng mẹ đẻ làm NNCT; không chọn ngoại ngữ. Tiếng TQ và tiếng Anh không phải là tiếng mẹ đẻ của người Việt nên dĩ nhiên không thể được coi là NNCT. Việc dùng 3 NNCT để soạn và in mọi văn bản hành chính trong cả nước là việc làm phản tác dụng, vô ích, gây tốn kém lãng phí cực lớn về dịch thuật và in ấn, trên thực tế không thể nào làm được. Hiến pháp CHXHCN Việt Nam đã quy định tiếng Việt là ngôn ngữ quốc gia, tức NNCT của nhà nước.

Chỉ những nước có nhiều sắc tộc lớn, nhiều ngôn ngữ lớn mới có hơn một NNCT. Như Singapore có 4 sắc tộc chủ yếu là các cộng đồng người Hoa, Malay, Tamil, và người Âu-Á (Eurasian, nói tiếng Anh). Nước này chọn Anh ngữ là NNCT thứ nhất; các cộng đồng dùng tiếng Anh để giao tiếp với nhau và đối ngoại; tiếng Hoa, Malay, Tamil là các NNCT thứ hai.

Việt Nam có 53 dân tộc thiểu số, từ ngàn xưa toàn dân nước ta đồng lòng chỉ dùng tiếng của người Kinh làm ngôn ngữ chung. Sau ngày Việt Nam giành độc lập, tiếng Việt vững chắc chiếm địa vị NNCT duy nhất của nước ta. Việc công nhận bất cứ NNCT nào khác sẽ có thể làm suy yếu địa vị độc tôn của tiếng Việt, gây mất ổn định ngôn ngữ, tạo nguy cơ bất ổn chính trị.

Cần thấy rằng, khi quy định 3 NNCT thì ai cũng có quyền dùng một trong 3 ngôn ngữ đó để nói và viết ở mọi trường hợp (tại tòa án, các diễn đàn…), có quyền yêu cầu Nhà nước phải tổ chức giảng dạy 3 ngôn ngữ này và phải dùng chúng trên tất cả mọi đài, báo, xuất bản phẩm các loại… Nước ta không thể có đủ kinh phí để làm như vậy. Khi toàn dân nói và viết bằng 3 thứ tiếng thì xã hội sẽ rất rối ren, dễ kéo theo các bất ổn khác, nhất là khi có sự tiếp tay từ bên ngoài.

Ngoài ra, chừng nào TQ chưa từ bỏ ý đồ bành trướng thì chúng ta vẫn cần cảnh giác với việc phổ cập tiếng Hán ở ta, thứ vũ khí thời Bắc thuộc họ đã dùng để đồng hóa, tiến tới xóa bỏ quốc gia Việt Nam. May sao tổ tiên ta đã làm thất bại âm mưu đó. Hiện nay với mong muốn trở thành siêu cường, TQ đang mở cả nghìn Học viện Khổng Tử miễn phí dạy tiếng Hán khắp toàn cầu. Ý đồ coi Hán ngữ là NNCT của Nhà nước Việt Nam và tổ chức học, dùng thứ tiếng đó trong toàn dân là đi ngược lại ý chí của tổ tiên ta và đáp ứng tốt nhất chính sách bành trướng văn hóa của TQ.

Tóm lại, người Việt Nam nếu có nhu cầu và điều kiện đều nên học ngoại ngữ, như tiếng Anh, tiếng TQ. Nhưng việc lấy bất cứ ngoại ngữ nào làm NNCT của Nhà nước ta đều sẽ ảnh hưởng xấu tới chủ quyền quốc gia, vì thế dứt khoát không thể chấp nhận!

Nguyễn Hải Hoành là dịch giả và nhà nghiên cứu tự do hiện sống tại Hà Nội.

——————
[1] Tỷ lệ dùng 6 ngôn ngữ làm việc trong soạn thảo văn bản gốc tại cơ quan LHQ: tiếng Anh 80%, Pháp 15%, Tây Ban Nha 4%, còn lại 1% : tiếng Nga, A Rập, TQ. (theo Châu Hữu Quang, nhà ngôn ngữ số một TQ).
[2] http://tiasang.com.vn/-giao-duc/Can-som-cham-dut-tinh-trang-don-ngu-o-Viet-Nam-9999.

 

  Xin phép tâc giả và dịch giả đăng bài viết trên website "Nghiên cứu Quốc tế". Trung Quốc được lợi gì từ cuộc chiến ở Gaza? Nguồn...