“Đọc lại” lịch sử
Sáng nay đi Mỹ Đình dự mít tinh 40 năm ký Hiệp định Paris. Làm
bên ngành ngoại giao thì những cuộc như thế này thường là được góp mặt dù tại vị
hay cán bộ đã hưu.
Đây là buổi mít tinh kỷ niệm cấp Nhà nước đứng ra làm nên trọng
thể là cái chắc rồi. Mình xuống hội trường sớm đếm được cả chục cái xe Hundai cỡ
to nhất chở dàn nghi lễ với kèn đồng trống phách sáng choang cùng với đội ngũ tiêu
binh chuẩn nhất quốc gia. Đông đảo bà con mình đi mít tinh thôi nhưng ăn mặc rất
bảnh. Cánh đàn ông thì toàn đại lễ, là com-lê cà vạt đủ lệ bộ. Còn phụ nữ thì ắt là bận quần trắng áo dài rồi.
Nước mình nó thế, làm ăn kinh tế, công việc quản lý điều hành
bộ máy thì ít sự xuất sắc nổi trội với thế giới, như kiểu là làm cho được việc
thì thôi, thậm chí lem nhem cẩu thả nên chẳng mấy khi gặt hái hiệu quả lâu bền.
Thế nhưng cái khoản mít tinh hội họp, có tổ chức sắp đặt để quay phim chụp ảnh
và lên truyền hình, tuyên truyền thì tỏ ra rất mả, rất “p’rồ” (nhà nghề). Đâu
ra đấy, chắn vén chi ly và bài bản phết…
Về Hội nghị Paris thì chả phải nói nhiều bởi ai chẳng nhớ, chẳng biết. Chỉ nói riêng về bản lĩnh xử lý giữa đánh và đàm của ban lãnh đạo Việt Nam khi ấy. Đó là đánh và đàm, đàm và đánh
kết hợp với nhau, “cái nọ” chuyển hóa thúc đẩy “cái kia”/và ngược lại “cái kia”,
đến lượt nó, lại tác động trở lại “cái nọ” hết sức lô-gic và uyển chuyển... Người
tài như Henri Kissinger, chất Do Thái cộng tinh hoa của “Hợp chủng quốc” xuất sắc
cả nhé, mà chịu, đành hàng-thua Việt cộng.
Sau này Mỹ bảo khoản này (vừa đánh vừa đàm, vừa đàm vừa vận
động mặt trận nhân dân thế giới ủng hộ VN) thì“Việt cộng” họ quá tài, Mỹ thua
là cái chắc, khỏi phải bàn phải thắc mắc.
Đúng xưa oai hùng, đáng tự hào thật. Nhưng vấn đề giờ đây những
sự tài giỏi của lứa cha anh kia vận dụng nó ra làm sao để giải “bài toán quốc tế”
hiện nay mới là cách học tốt bài học “40 năm HN Paris”.
Sáng nay ngồi bên một bậc đàn anh nổi tiếng là nhiều cao kiến,
ông khẽ nhắc mình: Lứa cán bộ, con người xưa họ ghê gớm thật, đều là những người
tài ba và đảm lược (lúc ấy chưa mít tinh nhưng trên màn ảnh lớn đang chiếu những
cảnh về HN Paris và bối cảnh lịch sử những năm tháng ấy). Ông còn thêm: Khi mới
họp Paris là vẫn còn ông cụ. Nên sau này cứ nếp ông cụ đã căn dặn mà làm tới. Cậu xem,
dưới ông cụ lúc ấy bao người tài giỏi thao lược như thế (ông điểm tên tuổi một số sau này đều
cỡ lãnh tụ của ta)... Rồi ông hạ giọng, nay thì khác. Có thể lắm cậu ạ, là cái vấn đề trong
cách lựa chọn cán bộ lãnh đạo các cấp của mình bây giờ nó quá dở, người tài thật và có tâm khó ngoi lên được (ý ông chê cơ chế tuyển dụng người tài bây giờ).
Chứ chả lẽ nước Nam mình hết người tài…
Mình ngồi nghe ông tự nhiên thấy lòng buồn rũ, vơi hẳn đi sự hứng thú với mít tinh...
Vệ Nhi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét