Thứ Hai, 9 tháng 5, 2016

"Đất nước" qua luận bàn bằng văn thơ

"Đất nước" qua luận bàn bằng văn thơ

Những năm chiến tranh, cái nhìn về đất nước có sức gợi và động viên lòng người thật lạ. Những bài thơ có tên Đất nước (hoặc một ý tứ tương tự), luôn luôn là những áng thơ hay, được lớp lớp thế hệ con người thời chiến đón nhận với mọi cấp độ tình cảm, hầu hết là ngợi ca, là muốn truyền cảm hứng để lòng yêu quê hương đất nước càng thêm thăng hoa, cất cánh...

Nhưng rồi công cuộc xây dựng đất nước sau đó không phải việc gì chúng ta cũng làm được. Người ta thấy sức ỳ, thấy những khó khăn chồng chất, thấy hết những mặt trái tiêu cực của sự nghiệp xây dựng đất nước. Và đặc biệt là thấy "nảy nòi" một nhóm người (nhóm này cứ lớn dần lên) mượn đà xây dựng và đổi mới, có thành tựu là mưu gian, cấu kết với lớp quan chức thoái hóa để cướp trắng những thành quả gặt hái được khi từ tài nguyên, khi là giá trị thặng dư mà nhân dân lao động bỏ công sức ra,.

Trên đây chính là bọn người biến chất, là những quan gian tham và bọn người mang danh nghĩa kinh doanh nhưng thực chất là những hang ổ lợi dụng các mối quan hệ thân quan dằng dịt, giở những trò đánh quả, chia chác với bon nắm quyền lực đã hư đốn. Tất cả bọn xấu này đã và đang làm thui chột các thành tựu mà hồi đầu xây dựng đất nước và đổi mới nhân dân chúng ta đã đạt được. Bây giờ tệ hại hơn nữa, là cái liên minh ma quỷ giữa 2 thế lực trên đã thành một cơ cấu, một lực lượng "hùng mạnh" gây nên sự tàn phá đất nước này ghê gớm.

Chính vì lẽ đó, khi bùng lên câu chuyện bãi biển miền Trung dậy sóng "chuyện cá chết", rồi "đồng bằng Nam Bộ khô kiệt, nhiễm mặn"; kế tiếp những câu chuyện "thực phẩm bẩn đe dọa khắp nơi" và song hành là "một môi trường sống của đất nước" hầu hết bị các nhóm lợi ích núp sau tàn phá làm suy đốn, ô nhiễm không ai cản phá chúng được nữa ?!... Tất cả, tất cả dựng đứng lên trước mắt chúng ta thành một khung cảnh, một bối cảnh để trên đó xuất hiện lên nhiều hình tượng văn học nghệ thuật, lên những tác phẩm văn học, có thơ ca và nhiều ca dao hò vè... Trong số đó gần đây nổi lên bài thơ Đất nước mình ngộ quá phải không anh ?, để nó nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong thế giới mạng dậy sóng cả nước, là tác phẩm của một cô giáo hiện đang dạy học tại tỉnh Hà Tĩnh.

Nhận thấy đây không còn là một bài thơ hiểu đơn thuần nữa. Những câu thơ giản dị kia nó mang một dấu ấn của tâm trạng con người, rộng hơn tâm trạng của một đất nước trong thời điểm hiện nay.

Phải chăng nó nhanh chóng chiếm sự quan tâm của công chúng đông đảo vì đó chính là khi những người có lương tri không thể bàng quan với hiện tình đất nước. Tất cả họ giòa đây không thể cho qua những trăn trở khúc mắc trong tâm tư mỗi khi "tự vấn", mỗi khi suy tư về tình tự, tình yêu đối với đất nước và nhân dân của mình trong những ngày tháng khó khăn và đầy lo lắng, bất trắc này...

Có thể chẳng cần viết thêm dài nữa ở đây. Xin đưa ngay dưới đây bài thơ "nguyên thủy" của cô giáo Trần Thị Lam. Chủ blog tôi cũng xin đưa thêm những bài viết xung quanh sự kiện xuất hiện bài thơ trên của một cô giáo trường trung học.

Tại đây, như các vấn đề đặt ra của bất cứ sự kiện gì, nhất là về văn học nghệ thuật, nó đều nảy sinh và tồn tại các ý kiến xuối và ý kiến không xuôi (ngược). Tôn trọng mọi ý liến, chủ blog tôi xin đưa cả lên để rộng đường dư luận.

Vệ Nhi

------
    

Về bài thơ "Đất nước mình ngộ quá phải không anh" & những câu chuyện xung quanh


Bài thơ "Đất nước mình ngộ quá phải không anh" của cô giáo Trường năng khiếu Hà Tĩnh Trần Thị Lam được đăng trên trang Facebook của cô, đã nhận được sự chia sẻ mạnh mẽ của cộng đồng mạng. Nhận thấy có nhiều ý kiến trái chiều, cô giáo đã tự khóa Tài khoản, gỡ bài, sau đó mở lại trang Fb. Tuy vậy, đã có nhiều lời đồn thổi về việc cô bị "xử lý".


Trong khi cô vẫn đi dạy học, vẫn lên Fb, thì có tin đồn cô bị kỷ luật, bị nghỉ dạy học. Theo Báo Infonet, cô Lam thừa nhận bài thơ đó do cô sáng tác theo cảm hứng nhất thời chứ không nhằm mục đích gì khác. 


Về dư luận đồn thổi sau khi cô Lam đăng tải bài thơ trên bị công an tỉnh điều tra, nhà trường kỷ luật, Thầy Phan Khắc Nghệ, Phó hiệu trưởng Trường THPT năng khiếu Hà Tĩnh cho biết: ''Mấy ngày nay, trên mạng xã hội cho rằng, cô Lam bị kỷ luật. Thực tế không phải thế, cô vẫn đi dạy bình thường. Bài thơ cô viết là quyền cá nhân, riêng tư của cô, nhà trường không can thiệp. Nhà trường không có lý do gì kỷ luật cô Lam hết'' .


Giám đốc sở Thông tin và Truyền thông Hà Tĩnh, ông Phan Tấn Linh, cũng nói: “Hiện tại không có chuyện xử lý kỷ luật đối với cô giáo Làm như lời đồn đại. Tôi cũng khuyên mọi người nên cẩn thận, chọn lọc trước khi nghe tin tức, tránh những tin tức kích động, gây bạo lực”.





Bức ảnh trên, do cô giáo Trần Thị Lam đăng trên trang Fb của mình vào khoảng 18 giờ ngày 28/4 năm 2016. Kèm theo, có một số bình luận về bài thơ "Đất nước mình ngộ quá phải không anh" như sau:


Ly Cà Phê Đắng

Chẳng có gì là quá đâu em
Loạn thông tin kền kền xưng bá
Ngư dân ta đã bao ngày vất vả
Cá chết thiệt 10, đồng loại giết 100.

Đất nước mình lạ quá phải không em
Thông tin thiếu nên dễ dàng bị dắt
Đám truyền thông tha hồ bày đặt
Để bao người giận giữ bởi tin điêu


... À em ơi đất nước không lặng im
Sẽ lên tiếng và sẽ cùng tranh đấu
Mất niềm tin là mất đi cuộc sống
Trước mắt kẻ thù sau cát trắng thay cơm


Phạm Minh Hương

Ông cha minh không có lỗi đâu em
Trong lịch sử 4000 năm dựng xây đất nước
Bao nhiêu máu và mồ hôi đã mất
Để có những ngày ta sống tự do

Cha ông minh không có lỗi đâu em
Lỗi tại quan tham, tại những người làm ăn bất chính
Gieo tai ương xuống cuộc sống con người

Em đừng trách cha ông
Bởi cha ông đã nuôi em khôn lớn
Thành cô giáo trường làng dạy những điều hay


Nguyen Ky Nam
Đọc những thông tin trên mạng lo ngại cho em, thử tìm trang xem còn không nhưng đã thấy...

Sông Lam Núi Hồng
Sau bài thơ của em, có lẽ những bánh Chưng , bánh Tét ( nặng hàng tạ , hàng tấn ) ko còn nữa - Thật hợm hĩnh.

Phan Khắc Nam (Bài này Đào Thu Hương đăng trên trang của mình trước ý kiến này 4 giờ)
Chẳng có gì là ngộ quá đâu em
Một dân tộc đứng dậy từ bùn đen
Vẫn rạng ngời trong phong ba bão tố…
Và cuộc sống quanh ta là ẩn số
E biết rồi mà vẫn hỏi tại sao?

Dù đất nước qua bao cuộc binh đao
Nhưng lẽ phải luôn rạng ngời chân lý
Hãy yên tâm và vững bền ý chí
Lao động hết mình và thiện chí thương nhau
Cùng chung sức vượt qua mọi nỗi đau

Xây đất nước vững bền từ ý chí
Vững lập trường cùng xã hội ngả nghiêng
Trong xã hội giờ lắm anh ” hùng iêng”
Miệng gào thét” hô mưa và gọi gió”
Họ có thể biến nhiều không thành có

Mộng xa vời và ảo tưởng triền miên
Cây đang thẳng mà nói rằng bị nghiêng
Người đang sống mà kêu rằng đã chết
Thật là buồn có phải vậy không em?

Dù vất vả mặt mũi có lem nhem
Tâm trong sáng thì lo gì sự thật
Cuộc sống kia vẫn muôn vàn tất bật
Hãy vững lòng và chia sẻ cùng anh

Một bầu trời sẽ vẫn mãi trong xanh
Mặc ai đó vẫn cho là nó tối
Và chân lý sẽ đưa đường chỉ lối
Đón anh về và hạnh phúc bên em..



Trước đó, vào ngày 26 tháng 4 năm 2016, trên trang Fb của mình,  Nguyen Thi Hanh Loan đăng bài thơ như sau:

TRƯỚC BIỂN

Nếu ngày mai giặc có đến từ biển Đông
Thì ai sẽ tòng quân lên đường giữ biển
Hay sẽ hiện nguyên hình những "anh hùng bàn phím"
Giong trống, mở cờ sau lá chắn những hàng quân

Hỡi những ai đang đau đáu cho giang san
Có ngẫm mình đã làm gì cho đất nước
Có nghĩ ta lắm khi cũng bê tha, lười nhác
Cũng khó ở trong lòng khi gà hàng xóm gáy vang
Cũng nhỏ nhen, cơ hội, luốc lem
Cũng thấy cái bất bằng, trái ngang mà làm ngơ ngoảnh mặt
Cũng thờ ơ đi qua một người ăn mày tội nghiệp
Cũng cười thấy may khi tai ương rơi vào ai mà không rớt xuống đầu mình
Cũng mê ghế cao, cũng thích đếm tiền
Cũng muốn có tấm bằng thơm tho để chờ thời cơ được đưa vào cơ cấu
Cũng năm ngón tay chỉ người này tốt, xấu
Nếu dám bua xua làm trái ý mình.

Rồi ta cũng đi vái tứ phương, lạy khắp chùa chiền
Giẫm đạp lên nhau chỉ để cầu mình may hơn một ngàn lần kẻ khác

Có lúc nào nghĩ mình chỉ là hạt cát
Bên đại dương bãi biển của muôn người
Sao không tung hoành khắp bốn phương trời
Dám bỏ bút nghiên để đi trồng rau sạch
Dám thành tỷ phú nhà nông mà không cần bằng cấp
Miễn xanh ngát cây đời bao thế hệ mai sau

Hơn 40 năm đất nước chẳng ngớt binh đao
Anh ạ, em chỉ muốn bình yên bên mâm cơm nhỏ
Sáng đi làm, chiều đón con, tối dạo chơi đầu phố
Xương máu cha ông đánh đổi quá đủ rồi
Và anh sẽ cùng em ngắm bình minh lộng lẫy biển khơi
Sẽ thấy đại dương mãi bao dung và độ lượng
Sẽ thấy mình nhỏ nhoi hèn kém
Nếu chẳng làm gì cho đất nước hôm nay...

26/4/2016.


Tham khảo một số bài thơ đáp lại

EM LÀ AI?
-Trọng Tín=

Sao em bảo: Dân ta không chịu lớn?
Em là ai, trên đất nước chúng ta?
Dân tộc mình đã vượt mọi phong ba
Rũ bùn đen, đứng dậy, chói lòa*
Đánh tan tác bao nhiêu quân xâm lược
Dựng xây nên cuộc sống bình yên!
Có bao giờ em tự hỏi em
Đã lớn chưa? Đã làm gì cho đất nước?
Con đường đi, luôn luôn phía trước
Dù gập ghềnh, và lắm chông gai
Vậy cho nên cần lắm những con người
Có niềm tin, biết hướng đi, dấn bước…
__________
* Ý thơ Nguyễn Đình Thi


Thảo Nguyên 
Mấy ngày gần đây, cộng đồng mạng sục sôi với bài thơ của cô giáo Lam về cái "Ngộ" của đất nước mình. Tôi tự hỏi, với những trăn trở trong cách "nhìn" của cô giáo Lam như vậy thì cô sẽ dạy các em học sinh những gì đây? Không phải chỉ riêng cô giáo Lam mà có vô vàn cô giáo khác cũng đang cổ suý và vô tình làm cho học trò của mình "ngộ độc" thông tin, rối ren thêm tình hình đất nước trong lúc khó khăn này. Và rất có thể địch chưa đánh mà ta đã thua vì chính dân ta tự đánh dân ta. Vậy là ta trúng kế, trúng âm mưu thâm độc của kẻ thù rồi. Rất mong bạn bè và những người thân yêu của tôi hãy cảnh giác trước mọi thông tin và bình tĩnh suy xét kỹ. Đừng vô tình tiếp tay cho kẻ địch....
Xin mượn lời thơ của các văn nghệ sỹ gửi tới cô giáo Lam và những người thân yêu của tôi. Mong mọi người hãy nâng cao tinh thần cảnh giác!...
VÔ ĐỀ
Nếu đất nước ngàn năm không chịu lớn
Thì bây giờ em chẳng thể gọi tên
Nếu dân tộc đớn hèn như em nghĩ
Thì còn đâu dải bờ cõi nối liền

Em đã quên những bài ca bất hủ
Cha ông ta ba lần thắng quân Nguyên
Em đã quên máu trào Điện Biên Phủ
Để Việt Nam trên thế giới có tên

Em đã quên hàng triệu người trong đất
Để hôm nay Tổ Quốc ngẩng cao đầu
Em đã quên bao linh hồn bất tử
Đang vật vờ đâu đó giữa biển sâu

Em đã quên và đã quên nhiều quá
Lời em kêu sao buồn đến rụng rời
Sao không hỏi mình làm gì đi nhỉ
Mà lại trao câu hỏi ấy cho người

Dân tộc này không bao giờ chết được
Nếu diệt vong chỉ có lũ sâu thôi
Những đứa con dù sống hay đã chết
Vẫn ngàn năm quấn quít trái tim Người."

- (Nguyễn Hữu Thao) -
====
 


ĐẤT NƯỚC MÌNH CÓ GÌ NGỘ ĐÂU EM!
(Fb Trần Đức Cường - Trả lời cô giáo Lam)
Đất nước mình có gì ngộ đâu em!
Bốn ngàn tuổi – bốn ngàn năm văn hiến
Bốn ngàn tuổi - bốn ngàn năm chinh chiến
Máu ông cha thấm đẫm núi sông này.

Đất nước mình có gì lạ đâu em!
Dâng bánh chưng tưởng nhớ về tiên tổ
Dự án, tượng đài nước nào chả có
Sinh mạng con người tùy ở trí mình thôi.

Đất nước mình có gì buồn đâu em!
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng trùng điệp và biển xanh thao thiết
Những con thuyền vượt sóng tới trùng xa...

Đất nước mình có sầu thương đâu em!
Mỗi đứa trẻ sinh ra ấm vành nôi, ngọt sữa
Di sản cho mai sau được bảo tồn, gìn giữ
Đứng trước năm châu không hổ thẹn, cúi đầu...

Đất nước mình rồi sẽ chẳng về đâu
Sẽ đứng vững dù can qua, bão tố
Yêu đất nước, em chuyên cần dạy dỗ
Góp sức mình xây đất nước phồn vinh.
====
 


 SAO EM BUỒN MÀ HỎI ĐẤT NƯỚC VỀ ĐÂU?
- Phúc Trần -
Đất nước mình không ngộ lắm đâu em
Ai đi xa luôn dạt dào nổi nhớ
Là dân Việt lòng ai không trăn trở
Ai không người nặng nợ với non sông

Em có biết đất nước về đâu không ?
Khi lòng người vẫn nhỏ nhen ganh tị
Đem thù hận, đớn hèn và ích kỷ
Gieo vào lòng thế hệ trẻ hôm nay 

Người Việt mình sao không tỉnh cơn say
Sao lắm kẻ mãi ăn mày dĩ vãng
Sao không hiểu muốn quốc gia xán lạn
Cần mọi người cùng góp sức, chung tay

Đất nước mình không ngộ lắm đâu em !
Anh vẫn nhớ những đói nghèo, khốn khó
Chuyện áo cơm nên dang dở học hành
Của ngày đầu đất nước thoát điêu linh

Đất nước này không buồn thế đâu em
Đói khổ, đắng cay qua rồi năm tháng
Em hãy tin một ngày mai xán lạn
Sánh vai cùng bốn bể, năm châu
Sao em buồn và hỏi đất nước đi về đâu?

Không có nhận xét nào:

  Xin phép tâc giả và dịch giả đăng bài viết trên website "Nghiên cứu Quốc tế". Trung Quốc được lợi gì từ cuộc chiến ở Gaza? Nguồn...