Cần lắm một nếp sống văn hóa ăn uống
Cũng từng ngồi quán bar ở London hay là các quán ăn trong dó có bán rượu, bia uống ngay tại chỗ, nhưng mình chưa bao giờ thấy thực khách xứ này nâng cốc, nâng ly "quá mức" tưng bừng, ồn ào như ở Việt Nam mình. Cái chính là người châu Âu không bao giờ muốn gây phiền, làm phiền lòng những người xung quanh. Đó là thứ văn hóa đã thấm vào máu ở những con người này.
Về bia rượu, nên nhớ đây là xứ sở của (rượu) whitsky lừng danh thế giới và cũng là một đất nước tiêu thụ nhiều loại bia rất ngon nhập của các nước làm bia giỏi, nhưng cái cách mà họ ăn uống ở nơi công cộng (ở nhà, ở các nơi thân hữu chắc càng như thế) là luôn luôn là sự chừng mực, lịch sự. Vui vẻ thì rất vui vẻ nhưng giữ ý tứ để không ồn ã, xô bồ.
Vậy thì đã đến lúc trong chúng ra, không chỉ người Hà Nội, mà người khắp các địa phương khác trên khắp quê hương Việt Nam mình đã đến thời điểm phải "chỉnh trang" lại nết ăn, nết uống. Chứ như hiện tại thì... tệ quá rồi.
Nhân đây xin phép bạn Tuệ Phong đưa lại bài bạn viết trên facebook cách đây hơn một tuần.
Vệ Nhi
-----
BÀI CỦA TÁC GIẢ TUỆ PHONG:
Đợt tôi về thăm gia đình, hôm đó cùng với mấy chú em rủ nhau ra quán uống bia. Vừa ngồi được một lúc tôi đã nhận ra một sự khác biệt, đó là sự ồn ào hỗn độn nếu không muốn nói là đinh tai nhức óc.
Bia mang đến, tôi và mọi người vừa nâng cốc để uống thì bất chợt tôi giật thót mình khi nghe thấy ở bàn bên cạnh một tiếng hô rất to như kiểu bộ đội ra trận xung phong :1,2,3, Zdôôô...
Tôi ngạc nhiên nhìn sang thì thấy khoảng chục thanh niên đang đứng ngửa cổ nốc những giọt cuối cùng của cốc bia vào họng.
Lúc sau thấy yên yên, tôi không để ý và đang nói chuyện bình thường với mọi người thì một lần nữa tôi lại giật mình vì từ đằng sau cái bàn của tôi lại diễn ra cái cảnh đúng như trước và lại : 1,2,3 Zdôôô...
Tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu thì cái bàn phía trước mặt lại diễn ra cái cảnh đó một lần nữa và cứ như vậy liên tục suốt cả buổi từ lúc đến chúng tôi phải ngồi uống bia trong cái khung cảnh ầm ĩ, hỗn độn và gào thét đó.
Đến lúc ra về, cậu em tôi với vẻ ái ngại nói :
-Anh ơi, có những hôm em còn chứng kiến cảnh mấy ông mồm còn đang đầy thức ăn chưa kịp nuốt đã hô, nên bắn tung tóe hết cả vào mặt người đối diện thật là vô ý thức, mất vệ sinh và bất lịch sự.
Nghe đến đây tôi thực sự lắc đầu ngao ngán và cảm thấy buồn cho cái văn minh hiện nay ở Thủ đô Hà nội. Và cho đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu cái văn minh ấy nó từ đâu mà ra ? Và ai là người đã mang nó đến đây ? Bởi từ trước đến nay tôi có nhìn thấy những cảnh như thế ở cái đất Hà nội thanh lịch này bao giờ đâu.
Trong tiềm thức của tôi, ngày xưa mọi người nhất là các cụ trong bữa, họ ăn uống rất nhỏ nhẹ và nói năng lễ độ, xưng hô đúng mực và có ngôi thứ, cũng như kẻ nói phải có người nghe rất tôn trọng và lễ phép, bất quá thì cụng chén nhẹ với nhau một cái cho nó thân thiện và lịch sự, chứ đâu có như bây giờ ?
Tôi cũng không hiểu họ làm như thế để làm gì ? Họ đi ăn đi uống hay đi đánh trận ? Mà không phải chỉ có một vài người, ở đâu tôi cũng gặp và với mọi tầng lớp như một kiểu cách sành điệu, thời thượng hiện nay ở Hà nội. Thôi thì già trẻ, gái trai ai cũng thế cứ động uống là đồng loạt cầm cốc đứng dậy chẳng ai bảo ai: 1,2,3 Zdôôô...cứ như bộ đội cụ Hồ ra trận hô “xung phong” vậy.
Thật là vô văn hoá và thô thiển, ồn ào ảnh hưởng và không tôn trọng người khác cũng như chính bản thân mình.
Những cái văn hoá kệch cỡm bất lịch sự du nhập vào Hà nội đó vô tình đã làm hỏng hết cái thuần phong mỹ tục, cái bình yên trang nhã của người Tràng An, cái lịch lãm cao sang của người Hà thành...
Thật là đáng tiếc.
T.P.
Cũng từng ngồi quán bar ở London hay là các quán ăn trong dó có bán rượu, bia uống ngay tại chỗ, nhưng mình chưa bao giờ thấy thực khách xứ này nâng cốc, nâng ly "quá mức" tưng bừng, ồn ào như ở Việt Nam mình. Cái chính là người châu Âu không bao giờ muốn gây phiền, làm phiền lòng những người xung quanh. Đó là thứ văn hóa đã thấm vào máu ở những con người này.
Về bia rượu, nên nhớ đây là xứ sở của (rượu) whitsky lừng danh thế giới và cũng là một đất nước tiêu thụ nhiều loại bia rất ngon nhập của các nước làm bia giỏi, nhưng cái cách mà họ ăn uống ở nơi công cộng (ở nhà, ở các nơi thân hữu chắc càng như thế) là luôn luôn là sự chừng mực, lịch sự. Vui vẻ thì rất vui vẻ nhưng giữ ý tứ để không ồn ã, xô bồ.
Vậy thì đã đến lúc trong chúng ra, không chỉ người Hà Nội, mà người khắp các địa phương khác trên khắp quê hương Việt Nam mình đã đến thời điểm phải "chỉnh trang" lại nết ăn, nết uống. Chứ như hiện tại thì... tệ quá rồi.
Nhân đây xin phép bạn Tuệ Phong đưa lại bài bạn viết trên facebook cách đây hơn một tuần.
Vệ Nhi
-----
BÀI CỦA TÁC GIẢ TUỆ PHONG:
Đợt tôi về thăm gia đình, hôm đó cùng với mấy chú em rủ nhau ra quán uống bia. Vừa ngồi được một lúc tôi đã nhận ra một sự khác biệt, đó là sự ồn ào hỗn độn nếu không muốn nói là đinh tai nhức óc.
Bia mang đến, tôi và mọi người vừa nâng cốc để uống thì bất chợt tôi giật thót mình khi nghe thấy ở bàn bên cạnh một tiếng hô rất to như kiểu bộ đội ra trận xung phong :1,2,3, Zdôôô...
Tôi ngạc nhiên nhìn sang thì thấy khoảng chục thanh niên đang đứng ngửa cổ nốc những giọt cuối cùng của cốc bia vào họng.
Lúc sau thấy yên yên, tôi không để ý và đang nói chuyện bình thường với mọi người thì một lần nữa tôi lại giật mình vì từ đằng sau cái bàn của tôi lại diễn ra cái cảnh đúng như trước và lại : 1,2,3 Zdôôô...
Tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu thì cái bàn phía trước mặt lại diễn ra cái cảnh đó một lần nữa và cứ như vậy liên tục suốt cả buổi từ lúc đến chúng tôi phải ngồi uống bia trong cái khung cảnh ầm ĩ, hỗn độn và gào thét đó.
Đến lúc ra về, cậu em tôi với vẻ ái ngại nói :
-Anh ơi, có những hôm em còn chứng kiến cảnh mấy ông mồm còn đang đầy thức ăn chưa kịp nuốt đã hô, nên bắn tung tóe hết cả vào mặt người đối diện thật là vô ý thức, mất vệ sinh và bất lịch sự.
Nghe đến đây tôi thực sự lắc đầu ngao ngán và cảm thấy buồn cho cái văn minh hiện nay ở Thủ đô Hà nội. Và cho đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu cái văn minh ấy nó từ đâu mà ra ? Và ai là người đã mang nó đến đây ? Bởi từ trước đến nay tôi có nhìn thấy những cảnh như thế ở cái đất Hà nội thanh lịch này bao giờ đâu.
Trong tiềm thức của tôi, ngày xưa mọi người nhất là các cụ trong bữa, họ ăn uống rất nhỏ nhẹ và nói năng lễ độ, xưng hô đúng mực và có ngôi thứ, cũng như kẻ nói phải có người nghe rất tôn trọng và lễ phép, bất quá thì cụng chén nhẹ với nhau một cái cho nó thân thiện và lịch sự, chứ đâu có như bây giờ ?
Tôi cũng không hiểu họ làm như thế để làm gì ? Họ đi ăn đi uống hay đi đánh trận ? Mà không phải chỉ có một vài người, ở đâu tôi cũng gặp và với mọi tầng lớp như một kiểu cách sành điệu, thời thượng hiện nay ở Hà nội. Thôi thì già trẻ, gái trai ai cũng thế cứ động uống là đồng loạt cầm cốc đứng dậy chẳng ai bảo ai: 1,2,3 Zdôôô...cứ như bộ đội cụ Hồ ra trận hô “xung phong” vậy.
Thật là vô văn hoá và thô thiển, ồn ào ảnh hưởng và không tôn trọng người khác cũng như chính bản thân mình.
Những cái văn hoá kệch cỡm bất lịch sự du nhập vào Hà nội đó vô tình đã làm hỏng hết cái thuần phong mỹ tục, cái bình yên trang nhã của người Tràng An, cái lịch lãm cao sang của người Hà thành...
Thật là đáng tiếc.
T.P.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét