Thứ Hai, 4 tháng 4, 2011

Nhà báo Nguyễn Vĩnh với câu chuyện thế sự


Bạn đọc viết về chủ blog

Vừa rồi nhận đươc thư kèm bài viết của ông Hoàng Thanh (bút danh ký là Thanh Hoàng) ở Tây Ninh lại viết về chính chủ blog này.

Đưa hay không đưa lên, đúng là đều kẹt. Đưa thì có khi thành tự ca tụng mình, rất không tiện.

Không đưa thì cũng phụ tấm lòng của một độc giả, thể hiện trong lá thư riêng ông muốn blog tôi công bố rộng rãi. Tác giả lá thư lại ở bậc tuổi đàn anh (ông Thanh viết trong thư là sinh 1940), nên cũng vì nể tuổi tác...

Vậy xin chọn giải pháp trung dung ở giữa, thì đưa một phần của bài viết này, sau đó có ý chờ những phản hồi, rồi tiếp tục đưa  hoặc dừng lại. Tức sau này quyết định cũng không muộn, và chắc rằng không sao cả. Vì lẽ làm blog như tôi quan niệm chủ yếu cũng để trao đổi giao lưu bạn bè... Bạn bè muốn góp lời, mình chọn cách tích cực nhất là đưa ý kiến bạn bè lên, là tìm được con đường hòa chung các giọng điệu trong một diễn đàn hẹp, đầy tính bạn bè giao lưu thảo luận trao đổi... có thể là một giải pháp khả dĩ của cuộc sống blog, của các trang mạng...

Vệ Nhi  

----

BÀI CỦA MỘT BẠN ĐỌC 

Nhà báo Nguyễn Vĩnh với câu chuyện thế sự

THANH HOÀNG 


Khi nhà văn Trần Nhương về hưu, làm blog, có một nhà văn viết bài về chủ blog này. Đại thể lấy tên bài là Khi nhà văn Trần Nhương "nhúng bút vào sự thật".
Nhúng bút vào sự thật là một công việc muôn đời của các nhà văn nhà báo xưa nay. Không phải ở nước ta mà ở bất cứ nước nào, dân tộc nào trên thế giới cũng làm như vậy, điều đó đâu có là sự lạ. Ấy thế mà phải đến khi về hưu rồi thì Trần tiên sinh mới được một đồng nghiệp cũng là văn nhân đánh giá như thế. Đủ thấy sự thật nhúng bút vào là một câu chuyện không hề dễ, không hề có đơn giản chút nào với người cầm bút ở nước ta.

Sau này qua Trang Web của nhà văn Trần Nhương nói trên tôi cũng thấy diễn ra ưoơng tự ở trường hợp nhà báo Nguyễn Vĩnh.

Theo tìm hiểu của tôi thì bản thân ông Nguyễn Vĩnh là một nhà báo nhiều năm liền theo đuổi về các vấn đề đối ngoại, cụ thể hơn là văn hóa và thông tin truyền thông đối ngoại. Ông đã viết khá nhiều bài vở mà tôi đọc được trên các tờ báo của ông phụ trách cũng như một số tờ báo khác...
Hồi đi làm ở Tây Ninh, tôi có đặt mua tờ báo Quốc Tế mà chính nhà báo Nguyễn Vĩnh làm Tổng biên tập (nhưng hồi đó in một cái tên đầy đủ là Nguyễn Văn Vĩnh). Hình như thời gian này kéo dài từ cuối những năm 1990 đến khoảng đầu 2006. Cũng thời gian trên, có một tờ phụ san của báo Quốc Tế tên là tờ Thế Giới ra thứ Hai hằng tuần, một đầu báo phát hành rất chạy cả tại Sài Gòn cũng như mấy thành phố, thị xã nằm cạnh mà tôi đi lại nên biết rõ, đó là Biên Hòa, Bình Dương và nơi tôi ở làm việc là Tây Ninh.
Một thời gian bẵng đi, tôi cũng nghỉ hưu nên bỏ thói quen mua và đọc báo giấy mà chỉ đọc tin và các bài trên các blog và web. Rồi thấy vẫn Trang Web của nhà văn-họa sĩ Trần Nhương xuất hiện một số bài của một người cũng ký bút danh là Nguyễn Vĩnh, tôi phân vân suy nghĩ có phải hai cái tên trên đây là một người?  

Gần đây tôi rất ấn tượng với một bài Nguyễn Vĩnh viết về lứa bạn bè hồi đi học đại học với nhau, trong số đó có người bạn học là Nguyễn Phú Trọng mà đầu năm nay được đại hội đảng bầu làm tổng bí thư. Bài viết được đăng cả trên trang blog cá nhân của nhà báo Nguyễn Vĩnh lập ra và trên một số trang mạng xã hội khác. Bài viết khá dài và công phu về tư liệu này chủ yếu ông Nguyễn Vĩnh nói về tình bạn, về buổi họp lớp hằng năm, chứ không mấy động đến các chuyện chính trị chính trường... Tuy nhiên qua bài viết vẫn nổi bật lên một số vấn đề thế sự nhân tình mà nhà báo Nguyễn Vĩnh cùng đồng môn lớp ông muốn gửi tới bạn học Nguyễn Phú Trọng vừa nhận trọng trách trước đất nước và nhân dân, với mong muốn chính đáng là ông tổng bí thư mới hãy làm tròn trách nhiệm cao cả của mình trước nhân dân và đất nước gửi gắm, chứ đừng để toàn dân thất vọng.

Ở bài viết trên cũng như nhiều bài viết khác, tôi rất chú ý đến cách đặt vấn đề của Nguyễn Vĩnh về thế sự, đầy lo lắng suy tư trước cuộc sống hiện thời.

Tôi chợt liên hệ tới ông tổng biên tập Nguyễn Văn Vĩnh những năm trước với nhà báo ký tên Nguyễn Vĩnh hiện nay ở các trang mạng xã hội và ngay chính blog riêng của nhà báo này thì được mấy người bạn tôi ở Sài Gòn chia sẻ là họ rất thích vào đọc blog của Nguyễn Vĩnh. Họ còn lấy ra từ tư liệu riêng cho tôi xem lại những bức ảnh in trên báo Quốc Tế có hình tổng biên tập Nguyễn Văn Vĩnh và cái ảnh avatar trên blog đề nhà báo Nguyễn Vĩnh thì thấy rất đúng hai cái tên tôi đã nhắc ở phần trên chỉ là một người duy nhất là Nguyễn Vĩnh blog vài năm nay. Các bạn tôi còn nói thêm, ông nhà báo Nguyễn Vĩnh đã rời công việc làm báo bên bộ ngoại giao từ đầu năm 2006, nhưng sau đó ông đã cùng một số đồng sự sáng lập nên một tờ báo mới và trực tiếp làm tổng biên tập tờ tuần báo Thời Đại, cơ quan ngôn luận của ngành ngoại giao nhân dân trong vòng hai ba năm gì đó, đến 2008 ông mới chính thức nghỉ hưu.

Cũng như tôi, bạn bè mà tôi quen biết trao đổi với nhau đều nhất trí một điểm là các bài viết ở Nguyễn Vĩnh blog, có địa chỉ đường link đề "Hầu chuyện blog" thì bài của chủ blog viết cũng như các bài của nhiều tác giả khác được chủ blog giới thiệu đều có ý nghĩa về báo chí và xã hội. Nó thường theo sát các đề tài thời sự hoặc thời cuộc. Ở đây thể hiện trách nhiệm công dân, tâm trạng lo lắng trăn trở về thời cuộc, suy tư về các vấn đề phát triển kinh tế - xã hội, về đời sống văn hóa và đạo đức xã hội. Có một mảng nữa blog này quan tâm là các vấn đề đối ngoại và quan điểm quốc tế của Việt Nam... Theo chúng tôi nhận xét thì chủ blog này khi đề cập đến bất cứ một vấn đề một đề tài gì đều với một thái độ nghiêm túc nghiêm chỉnh và thường là đưa ra ý kiến phản biện trước tình trạng xuống cấp của xã hội nói chung và đạo đức xã hội nói riêng. Tôi cho đây là mặt mạnh của nhà báo Nguyễn Vĩnh, vẫn phát huy được thế mạnh của một thời đứng đầu một số tờ báo chuyên về đối ngoại...  

Chính từ sự nhận xét và cách đánh giá riêng của chúng tôi - một số độc giả có lòng nhiệt tình với nhà báo Nguyễn Vĩnh - xin viết ra những dòng này gửi tới ông chủ blog. Cũng mong chủ blog công bố lên cho bạn bè và bạn đọc có thiện cảm với nhà báo Nguyễn Vĩnh được chia sẻ. Nhà báo đừng vì ngại ngùng gì về cá nhân mình, quá khiêm nhường không đua ra công khai mấy điều chúng tôi nhận xét và dành tình cảm cho ông. Xin cảm ơn ông Nguyễn Vĩnh trước.       
...........................
...........................
(Các đoạn văn khác tác giả Hoàng Thanh đi sâu phân tích các entry trên Nguyễn Vĩnh blog/Hầu chuyện blog thì chủ blog để lại, không post xin ông Hoàng Thanh thông cảm) 

Không có nhận xét nào:

  Xin phép tâc giả và dịch giả đăng bài viết trên website "Nghiên cứu Quốc tế". Trung Quốc được lợi gì từ cuộc chiến ở Gaza? Nguồn...