Cám ơn và Cám ơn
Xin mời các bạn đọc một bài viết rất... độc đáo của một blogger nổi tiếng trong làng mạng mà vừa qua suýt chút nữa thì rời bỏ anh em (anh nói do bận rộn, sinh kế... nên tạm "đóng cửa chùa", về chế độ blog riêng tư). May mắn sao Hiệu Minh - HM (tên blog) lại mau mắn trở về hội ngộ với bạn đọc.
Cái Entry mới này của HM viết ngắn thôi, nhưng đúng là mọi ý tứ đều rất cân nhắc; xử lý câu chữ vừa độ và tế nhị. Có thể nói tác giả của nó muốn gửi gắm nhiều điều trong những con chữ, nhưng lại cố gắng tiết chế với sự chắt lọc khá kỹ càng.
Về phần tôi rinh bài này về, chỉ muốn thêm ở đây một địa chỉ CÁM ƠN nữa, nó rất cần phải gửi lời đến: Đó là xin nhiều lần Cảm ơn chính tác giả Hiệu Minh, người đang làm ăn sinh sống ở tận rất xa đất nước nhưng đã hiểu mọi sự tình và ở bài này nói hộ nhiều anh em chúng tôi ở trong nước vào đúng thời điểm này.
Nguyễn Vĩnh
------------------------------
Cảm ơn…biểu tình
Tổng Cua từng đi xin việc, từng được phỏng vấn và kể cả phỏng vấn người xin việc. Y cũng biết vài mẫu thư cảm ơn (Letter of thanks) nhưng kiến thức về cảm ơn rất kém.
Tìm trên mạng chỉ thấy vài mẫu như cảm ơn vì được phỏng vấn xin việc, sau khi nhận quà, đồ mừng cưới, quà Giáng sinh, cảm ơn thầy cô… nhưng không thấy có mẫu thư cảm ơn người biểu tình, xuống đường, hay còn gọi là tụ tập như cách dùng của TTX.
Nghĩ nát óc không ra cách làm thế nào để cảm ơn những người biểu tình ngày 24-7-2011. Trong trường chẳng ai dạy cách viết thư đặc biệt này. Dân ta cũng ít khi cảm ơn. Có lẽ vì thế mà viết khó chăng.
Thôi thì Tổng Cua bắt đầu trước, và các bạn tự thêm vào. Nhớ viết ngắn gọn, cảm ơn ai vì việc gì và tác động ra sao.
First of all – Trước hết, Cảm ơn Đảng và Nhà nước đã không nói gì và “cho” nhân dân…tụ tập ủng hộ Đảng và Chính phủ.
Cảm ơn hai bloggers hàng đầu Basam và Nguyễn Xuân Diện và nhiều blog khác vì những tin tức nóng hổi từ đường phố thông qua những hình ảnh sống động. Nhờ đó mà biết Tiến sỹ Quang A bị công an quấy rầy trước khi đi biểu tình và nhiều trí thức lớn đã rất lo lắng, cho tới khi nhìn thấy anh trong đoàn người đi trên bờ Hồ và thậm chí còn trả lời phỏng vấn báo chí nước ngoài. Nhờ có blogs mà bạn đọc khắp thế giới biết được Hà Nội có biểu tình chống Trung Quốc lần thứ 8, chả là 700 tờ của bác 4T “tọa sơn quan hổ đấu”. Thông tấn xã VH (hè) thay cho Thông tấn xã VN
Cảm ơn những nhà nhiếp ảnh nghiệp dư và chuyên nghiệp vì đã quay video, chụp ảnh và gửi thẳng từ cellphone, camera, iPad2, iPhone… về cho những “tòa soạn di động”, không nhà không cửa, không phóng viên, không thù lao lại dễ bị vào nhà lao. Cảm ơn người nghiệp dư trước vì họ gửi cho lề trái, cảm ơn cánh chuyên nghiệp sau vì họ chụp/quay rất đẹp, nhưng chỉ để ngắm trong buồng với vợ. Đưa đến tòa soạn lề phải không ai đăng.
Cảm ơn anh Nguyễn Quang A, một IT nổi tiếng nhất của VN, nguyên giám đốc 3C, nguyên thành viên IDS đã giải thể, vì đã có cuộc đào thoát ngoạn mục và ra phố “đi chơi bờ Hồ” với 500-600 anh chị em. TS Lê Đăng Doanh, cựu thành viên khác của IDS, cũng cảm ơn anh A ”đã chia sẻ thông tin (chuyện bị quấy rầy). Có thể nhận định đây là một chiến thuật mới nhằm hạn chế hoạt động của anh. Mong anh cảnh giác, bình tĩnh và hành động cương quyết để tự bảo vệ mình. Chúng tôi luôn ở bên cạnh anh”. Nước mình có nhiều Tiến sỹ dám dấn thân như các bác này thì “bố thằng nào dám động vào”. Mà sao TS Nguyễn Hồng Kiên, làm khảo cổ gì đó, hay xưng cháu trên blog lại cũng ra đường. Trông ông ta cũng yểu điệu như Gốc Sậy thế mà dám hô “Đả đảo…Gốc Tre”
Cảm ơn hai người đẹp mặc áo dài đẹp mê hồn đã đeo băng rôn “HS, TS là của VN” và mang khẩu hiểu biết ơn các 74 liệt sỹ Hoàng Sa (1974) và 64 liệt sỹ Trường Sa (1988). Chả biết tên các chị là gì nên tạm gọi là hoa hậu của cuộc biểu tình ngày 24-7. Gửi lời cảm ơn các bà, các chị có mặt ngày hôm đó. Đàn bà Việt ra đường mà đàn ông Việt ngồi nhà xem tivi hay đọc blog thì có xứng là mày râu không.
Cảm ơn nghệ sỹ violon già của đường phố. Nhờ có nhạc của ông mà đoàn người có những bước quân hành hùng tráng.
Cảm ơn các cháu nhỏ đã ra đường cùng cha mẹ giúp cho sự toàn vẹn lãnh thổ. Sự có mặt hồn nhiên của các cháu đã làm cho người lớn xấu hổ vì sao lại không ra đường như các cháu.
Cảm ơn nhân dân Hà nội đã đứng xem và không nói gì về chuyện tắc đường do biểu tình.
Cảm ơn các đồng chí công an, an ninh, thường phục cũng như chìm, vì đã dùng cả xe công để bảo vệ đoàn biểu tình, mô tô cảnh sát với loa phóng thanh đi dẹp đường, giúp cho khẩu hiệu “Đả đảo Trung Quốc xâm lược“ được vang xa đến gần tượng Lê Nin. Không có họ thì dễ xảy ra tắc đường, lộn xộn, bọn xấu trà trộn vào phá đám, trộm cắp và bê người…chạy.
Cảm ơn các báo lề phải đã im lặng để báo lề trái lên ngôi. Cảm ơn các nhà báo chuyên nghiệp đã tạm tránh xa để cánh nghiệp dư tác nghiệp.
Last but not least, Và cuối cùng, phải đặc biệt cảm ơn Đại úy Minh. Cú đạp vào mặt của người biểu tình cuối tuần trước đã làm cục diện thay đổi. Hình ảnh người công an trong lần biểu tình này đã khác, cách hành xử đối với người biểu tình cũng đã khác, không có bắt bớ, giam cầm và dọa nạt. Nhờ có anh Minh mà nhân dân hiểu công an hơn và công an cũng hiểu dân hơn. Công an đã nhớ ra lời dạy của Hồ Chủ Tịch “Đối với nhân dân phải kính trọng lễ phép”. Một lần nữa cảm ơn đại úy Minh vì cú đạp lịch sử.
Kính mời các bác cảm ơn thêm bằng những phản hồi.
Cảm ơn, thanh you, merci…
HM. 25-07-2011 (Nguồn: Hiệu Minh Blog)
PS. Ảnh trong bài lấy từ trang web của AnhBasam (http://anhbasam.files.wordpress.com). Xin cảm ơn anh rất nhiều.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét