Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2012

Thơ hay không nệ nhiều


CUỐI TUẦN MUỐN NÓI ÍT ĐIỀU VỀ VĂN CHƯƠNG



 Thơ hay không nệ nhiều


Cuối tuần đọc trên mạng thấy mấy bài thơ hay, đọc lên rất thú vị vì nhiều lẽ. Trước là giàu ở ý tưởng; rồi đến giọng điệu đều đa chiều đa thanh; và hình thức thì từng tác giả có nét độc đáo đóng góp riêng biệt không trộn lẫn... Điều hay nữa là cả ba bài thơ đều nói những điều thiết yếu nhất về đời sống cộng đồng, đời sống dân tộc ngay lúc này (tôi không dùng từ thơ "thời sự", đề tài thời sự nó sáo mòn rồi). 


Nên vẫn muốn nói một lời với giới cầm bút chúng ta rằng, thôi mình cũng chớ quá sốt ruột trách móc gì nhau vội, là chưa có các tác phẩm lớn mang tính thời đại. Yêu cầu nói lên cách vậy e to tát quá...







Thì hãy bằng lòng với nhiều điều đã có. Và chẳng phải các văn tài thi tài của chúng ta đâu hoàn toàn thiếu vắng. Vẫn có đấy, họ ở mọi nơi, các vùng miền trên đất nước này... Tin rằng nếu có sự khai thông về 'môi trường', về 'quan niệm' `cũng như 'cư xử' cho thật phải phép với tác phẩm và với các tác giả thì chắc sẽ có những 'mùa vàng đẹp' cho văn chương nước nhà, văn chương Việt Nam trong một tương lai không quá xa.

Xin chép dưới đây 3 bài thơ của ba tác giả để bạn bè cùng đọc và chia sẻ. Lựa chọn cũng chỉ ngẫu nhiên thôi mà ba tác giả đúng là trải 3 miền đất nước, các anh người ở Sài Gòn, người xứ Huế, người thủ đô Hà Nội.
...

Thơ của Trần Mạnh Hảo bao giờ cũng thế, câu chữ tràn ngập hình ảnh và nhiều ẩn dụ. Tất cả như bật dậy ngọn lửa của nhiệt huyết và lòng yêu đất nước trong trái tim nhà thơ, nó trực diện thách thức và đối đầu trước họa xâm lược nhãn tiền... Thơ Trần Mạnh Hảo người thích người không, nhưng dám chắc không ai 'bác bỏ' được tính sáng tạo và các hình tượng nghệ thuật đầy tính triết lý trong thế giới thi ca của riêng anh Hảo tạo dựng. Bởi các điều trong thơ anh 'rất người', là tính nhân văn cao cả...  

Còn thơ của nhà thơ xứ Huế Nguyễn Khoa Điềm thì vẫn thâm trầm đầy chất suy tư của một con người từng trải cả về cuộc sống và chính trị. Nên mỗi hình ảnh là một gợi mở những liên tưởng suy nghĩ nơi người đọc. Nét nổi nhất ở thơ Nguyễn Khoa Điềm là chất suy tư. Khó ai cưỡng được không nghĩ ngợi trước những lời thơ chất đầy suy tưởng của tác giả Lời ru trên nương. Cụ thể bài thơ chọn ra đây thì lời nói giọng tả ra vẻ rất cụ thể - cái chuyện ‘hoang dã” có thật, là chuyện của giống vật, đúng thế. Nhưng ai dám bảo tác giả chỉ muốn nói về giống vật. Ý tại ngôn ngoại, và “biểu tượng hai mặt” cũng thấp thoáng trong đây. Hồi trước có trời bảo cũng chả có ai dám đưa thơ kiểu ý tứ nói dzậy mà không phải dzậy thế này ra công chúng, anh Nguyễn Khoa Điềm nhỉ.

Với anh Thái Bá Tân có thể so với hai nhà thơ kia thì ít người biết đến hơn, nhưng thi sĩ họ Thái lại là người 'toàn tài' hơn hẳn trong 3 vị nêu ở đây. Thái Bá Tân làm thơ hay, viết văn tài, dạy học giỏi - và nhất là một dịch giả có hạng trong làng văn xứ ta. Mấy tuần rồi thi sĩ Thái Bá Tân nổi bật lên trong thế giới mạng với chùm thơ thế sự mà nhà văn Nguyễn Quang Lập gọi là "khẩu thơ" (cho tôi dùng từ "khẩu thi") - như 'khẩu văn' mà anh Lập tự gọi văn của mình, rất nhiều bài viết đã xuất bản thành sách, và đông đảo bạn đọc đón nhận... Người viết ít dòng này tự thấy không nên viết thêm nữa mà xin mời các bạn hãy đọc entry sau đây trên quechoa.vn --->>> http://quechoa.vn/2012/07/20/khau-tho-cua-thai-ba-tan/

Có một điều khá chung là cả 3 nhà thơ trên đều không thuộc những nhà thơ viết nhiều, sáng tác tràn lan. Thơ họ ít in và nhờ thế đã công bố ra là thường có chất lượng. Thơ hay không nệ nhiều, nệ dài - dài dòng -, phải không các bạn.

Đến đây xin mời Qúy bạn tiếp xúc trực tiếp với văn bản thi ca. Sẽ có từng cách đánh giá và rút ra kết luận cho riêng mình.

Xóm Chuối, Hà Nội, 7/2012

Vệ Nhi


-------



GIẶC ĐÃ ĐẾN TRƯỚC NHÀ TA ĐỐT BIỂN
Trần Mạnh Hảo




Hàng mấy vạn chiến thuyền treo lưới cá
Dùng biển người giặc đang cướp biển Đông
Sao Bộ quốc phòng lại ngồi tri ân giặc ?
Hưng Đạo vương ơi, đâu Hội nghị Diên Hồng ?

Đâu Dã Tượng, Yết Kiêu, đâu hàng triệu cánh tay Sát Thát ?
Đâu cọc nhọn Bạch Đằng, đâu kế sách Bình Ngô ?
Giặc đến nhà sao vẫn ngồi ca hát ?
Bốn nghìn năm còn giữ nổi cơ đồ ?

Máu Sông Hồng đổ ra mà cứu nước
Biển căm hờn dựng sóng cả Trường Sơn
Trăm dãy núi đều lao về hướng giặc
Muôn rừng thiêng bão nổi ngựa tung bờm

Dân tộc hôm nay không có Lý Thường Kiệt, Quang Trung, Trần Hưng Đạo
Sao lại thừa Lê Chiêu Thống trời ơi !
Từng dáng lúa cũng mang hình gươm dáo
Biển Đông như chảo lửa cháy chân trời

Xin Đức Thánh Trần về giúp cháu con cứu nước
Đại họa nghìn năm nô lệ …lại ngồi im ?
Xin những dòng sông vặn hết thừng hết chão
Hướng biển Đông trói tàu giặc chết chìm

Trái tim Việt nghẹn lời nhìn giặc cướp
Hãy sôi lên những đường phố biểu tình
Mặc kệ những mưu đồ Trần Ích Tắc
Dân đen còn đất nước sẽ hồi sinh

Giặc đã đến trước nhà ta đốt biển
Những quả đồi tung nắm đấm ra quân
Những mỏ dầu hãy bật tung thiêu giặc
Biển Đông ơi hãy nổi giận sóng thần…



Sài Gòn đêm ngày 02-8-2012

T.M.H.

-------




Vĩnh biệt Hoang Dã

Nguyễn Khoa Điềm


Được tin Quỹ Bảo tồn Động vật hoang dã thế giới (WWF ) xếp Việt Nam vào hạng chót.


Cọp, bạn hãy rời Việt Nam gấp
Cho dù bạn có vuốt sắc !







*
Voi và tê giác, bạn hãy vượt biên mà chẳng cần chia tay
Dù bạn có ngà dài và sừng nhọn !

*


Bò tót, sao bạn lại lọt xuống sân bay Phú Bài
Bạn quanh quẩn để đói khát và chết ?
*

Voọc, bạn đừng nhe răng chọc cười chúng tôi trên YouTube
Chúng tôi đã quá buồn rồi !
*

Ở đây sẽ không ai khóc khi bạn nằm xuống
Những đứa trẻ khóc bạn thì chưa ra đời.
*

Chúng tôi khoái khẩu xơi tim, xơi túi mật, xơi ngà, xơi lông của bạn
Bạn hãy xem mình còn đủ không ?
*

Các bạn Hoang Dã, các bạn hãy đi vào núi sâu
Cất tiếng gào để mỗi chúng tôi nghe thấy.



Ngày 2/8/2012 





N.K.Đ.


-----



Gửi ông Nguyễn Thế Thảo

THÁI BÁ TÂN

Xin phép được giới thiệu,
Tôi đã U bảy mươi,
Tuổi nhiều hơn ông đấy,
Tuổi gần đất xa trời.

Cho nên, xin nói thật,
Là ông còn hồ đồ.
Ông đâu phải con nít.
Hay giả vờ ngây ngô?

Tôi và những người khác
Tham gia đi biểu tình
Chống thằng Tàu xâm lược,
Thực hiện quyền của mình.







Khi nhà ông bị cướp.
Vợ con ông kêu lên,
Mà ông ngồi im lặng
Thì ông là thằng hèn.

Ông bảo rằng bọn xấu
Đang xúi giục chúng tôi,
Thế thì bọn xấu ấy
Quả là bọn không tồi.

Vì chúng còn liêm sỉ,
Còn biết ghét và yêu.
Còn yêu nước, vì vậy
Tôi mong chúng có nhiều.

Đấy là chưa nói chuyện
Chúng tôi cũng lớn rồi.
Tha không xúi chúng nó,
Đừng hòng xúi chúng tôi.

Quốc Hội ra luật biển
Để ông và mọi người
Chung sức giữ lấy đảo,
Thế mà ông, ôi trời,

Ông không chỉ im lặng,
Không tham gia biểu tình,
Mà còn nhắc người khác
Đừng để ai xúi mình.

Tôi hỏi khí không phải:
Hay thân Tàu lâu nay,
Ông đã bỏ phiếu chống
Thông qua luật biển này?

Ông ạ, ta, người lớn,
Là cứ phải lo xa.
Nói hay làm gì đấy
Nên tính trước đường ra.

Ngộ nhỡ có chiến sự,
Ta và Tàu đánh nhau.
Tàu thắng, ông có thể
Làm thái thú cho Tàu.

Nhưng có thể ngược lại,
Chẳng ai biết thế nào.
Ta thắng, tôi nghĩ thắng,
Ông ăn nói làm sao?

Lại nữa, xin nói thật,
Tôi có nghe người ta
Đồn về ông đủ chuyện,
Chuyện cái ghế ấy mà.

Trước tôi không tin lắm,
Thế mà tôi, bây giờ,
Thấy tầm ông chưa chuẩn,
Cũng buộc phải nghi ngờ.

T.B.T.


Không có nhận xét nào:

  Việt Nam trước các nguy cơ tiềm ẩn khó lường Nguyễn Quang Dy Trong bối cảnh thế giới đang biến động khó lường, các nước đang chuyển đổi nh...