Đếch ngủ được
Nhận được từ hòm thư email một bài viết
theo lối cổ văn, kiểu đối ngẫu. Bài có cách nhìn nhận về “anh bạn hàng xóm” rất
hài hước, đầy chất trào phúng.
Một nhà báo cho biết bài này là
của bạn Tuấn Trọc ở Nghệ An, tác giả đó đặt tên: ĐẾCH NGỦ ĐƯỢC.
Và nhà báo này đã xin phép tác giả đặt lại thành “Thương nhau mà sống – Thông nhau mà sướng” – cách đặt tên mới cho bài thơ càng tăng thêm tính hài hước, trào lộng…
Và nhà báo này đã xin phép tác giả đặt lại thành “Thương nhau mà sống – Thông nhau mà sướng” – cách đặt tên mới cho bài thơ càng tăng thêm tính hài hước, trào lộng…
Xin giới thiệu cùng bạn đọc.
Vệ Nhi
------
Thương nhau mà sống – Thông nhau
mà sướng
Đất nước anh bốn ngàn năm văn hiến
Mất mẹ nó ngàn năm chú bú đớp liên hồi.
Chú bắt dân anh sôi nước mắt đổ mồ hôi
Xuống bể săn voi lên rừng mò ngọc trai với thuồng luồng hà bá.
Chú đã tham như heo lại còn hay của lạ
Bắt gái gú chân dài anh cống nạp thường niên.
Mất mẹ nó ngàn năm chú bú đớp liên hồi.
Chú bắt dân anh sôi nước mắt đổ mồ hôi
Xuống bể săn voi lên rừng mò ngọc trai với thuồng luồng hà bá.
Chú đã tham như heo lại còn hay của lạ
Bắt gái gú chân dài anh cống nạp thường niên.
Anh nói thật là các cụ nhà anh hiền
Với lại cũng muốn chín bỏ làm mười mà sống
Ở sát nách thằng nhà cao cửa rộng
Có nhún nhường thêm tí cũng vì con
Dái thằng nào cũng chỉ có... hai hòn
Mạng thằng nào cũng đầu đen máu đỏ
Chú nhớ xem mấy thằng ngon bên chú
Thằng thì bị phanh thây đứa chui tót ống đồng
Chú đừng cậy chú đất rộng người đông
Hễ đụng đến non sông thiêng liêng là bọn anh xơi tất.
Anh kể dài dòng thế để chú lường
được, mất
Khi chú cố tình chú bảo vệ cái giàn khoan
Biển quê anh như một mảnh ao làng
Anh quyết giữ để con anh lớn lên nó có chỗ bơi, vợ anh có nơi mà bắt tôm bắt cá.
Đất nước anh suốt bốn ngàn năm giặc giã
Nên thấm lắm rồi cái nạn binh đao
Nhưng khi cần cho những điều lớn lao
Những đứa trẻ quê anh cũng trở thành Thánh Gióng
Biển quê anh sẽ sẵn sàng nổi sóng
Nhắc chú Bạch Đằng Giang thấm đỏ máu quân Tàu.
Khi chú cố tình chú bảo vệ cái giàn khoan
Biển quê anh như một mảnh ao làng
Anh quyết giữ để con anh lớn lên nó có chỗ bơi, vợ anh có nơi mà bắt tôm bắt cá.
Đất nước anh suốt bốn ngàn năm giặc giã
Nên thấm lắm rồi cái nạn binh đao
Nhưng khi cần cho những điều lớn lao
Những đứa trẻ quê anh cũng trở thành Thánh Gióng
Biển quê anh sẽ sẵn sàng nổi sóng
Nhắc chú Bạch Đằng Giang thấm đỏ máu quân Tàu.
Theo ý anh cứ THÔNG NHAU MÀ SƯỚNG
Tức là phải THƯƠNG NHAU MÀ SỐNG ở cạnh nhau
Chú đem khoan đi ăn trộm mấy can dầu
Nhục như chó thế mà cũng rêu rao cường quốc.
Tộ sư chú. Anh mỏi tay bỏ mẹ!
(Tên tác giả chưa chắc chắn, như đã có đôi lời ở phần trên)
(Tên tác giả chưa chắc chắn, như đã có đôi lời ở phần trên)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét