Thứ Tư, 6 tháng 2, 2013

Cận Tết thăm nghĩa trang liệt sĩ, vẫn còn đó những vết thương chưa lành



Cận Tết viếng nghĩa trang liệt sĩ, vẫn còn đó những vết thương chưa lành

Như lệ thường năm nào mình cũng đến nghĩa trang liệt sĩ ở quê vào dịp trước Tết. Trưa nay 5/2 mình từ Hà Nội về quê Bắc Ninh viếng nghĩa trang nới đặt phần mộ em trai mình, Liệt sĩ Nguyễn Văn Yên. Yên sinh năm 1948, nhập ngũ 1967, hy sinh ngày 5/7/1972 tại chiến trường B2 Nam Bộ. Thắp hương cho em xong, tiện mang theo Ipad mình chụp được mấy tấm ảnh về đưa ngay lên FB. Có nhiều người chia sẻ ngay trên trang FB, có bạn nhìn thấy ảnh thì gọi điện thoại, viết mấy dòng thư email tỏ lòng cảm thông với một gia đình liệt sĩ. Lòng thấy rất cảm kích và xúc động trước tấm lòng sẻ chia của bạn bè…

Cũng vì có bạn tưởng là gia đình mình tìm được mộ phần hài cốt ở trong Nam đưa về nghĩa trang nên mình mới đưa ảnh lên… Chuyện lại không phải vậy. Cho nên mình xin post lại những tấm ảnh này và ít dòng sau như lời nói lại cho rõ. Tức là câu chuyện đi tìm hài cốt đến nay chưa có kết quả gì, thật là buồn...

Còn việc mình post ảnh lên năm nay vì nghĩ là đúng vào năm nay, 2013 này, em Nguyễn Văn Yên của gia đình nhà mình nếu còn sống thì người cựu binh ấy được tròn 65 tuổi. Em đã mất đi 40 năm có lẻ rồi. Cái thời điểm và năm tháng đáng kể đó của đời người nên mình đưa lên trang nhật ký cá nhân điện tử này như một mốc thời gian cần nhớ của gia đình mình.

Chứ công việc ra viếng nghĩa trang liệt sĩ, thắp nén hương cho em trai hy sinh thì mình cũng như nhiều gia đình khác trong thôn làng đều rất thường làm. Đi riêng gia đình thế này thì chủ động và có thời giờ lưu lại lâu lâu bên mộ phần các anh. Còn đi tập thể thì mỗi năm có các dịp ngày TBLS 27/7, hoặc dịp CM tháng 8 & Quốc khánh 2/9, chính quyền và các đoàn thể ở địa phương đều mời thân nhân các gia đình liệt sĩ tới lễ viếng chung được tổ chức rất chu đáo và trọng thể.

Cũng nói luôn ngôi mộ em trai mình cũng như đa phần các ngôi mộ liệt sĩ thời chống Mỹ cứu nước có trong nghĩa trang quê mình đều chưa tìm được hài cốt. Các gia đình khác trong thôn xã cũng như gia đình nhà mình đều đã bỏ ra nhiều công sức tìm kiếm hài cốt các anh. Thôi thì lặn lội, vào nam ra bắc, có người sang cả chến trường Lào và Campuchia, đi lại không biết bao lần mà kể, nhưng cho đến nay đều chưa có kết quả. Buồn đau lắm nhưng làm sao được! Cả nước theo thống kê có được của bên bộ LĐ & thương binh xã hội thì vẫn còn khoảng nửa triệu liệt sĩ chưa tìm được mộ và hài cốt. Một con số thật lớn và đau sót.

Vậy đó hàng nghìn hàng vạn những nghĩa trang liệt sĩ khắp đất nước này trong đó không đếm xuể số lượng những nấm mộ chưa tìm ra hài cốt các anh. Nó mang theo đương nhiên cả ức triệu những vết thương lòng của bao gia đình có người thân ngã xuống trong chiến tranh. Cái vết thương chia ly tình cảm rất khó lành của những gia đình thân nhân liệt sĩ Việt Nam.

Nhân đây mình kể một chuyện:

Cách nay gần chục năm, trong một lần mình đi vùng Bình Long Phước Long cũ tìm thông tin về mộ phần em, gặp một cơn mưa lớn vào đúng lúc em gái mình (cũng là em gái liệt sĩ Yên) vừa mở cửa sang gian nhà thờ của nhà mình bên quê Từ Sơn Bắc Ninh. Sau khi thắp hương vái lạy ảnh anh trai trên bàn thờ thì em gái mình gọi điện thoại; mình nghe dứt cuộc điện thoại từ cô em gái thì bỗng nhiên trời Phước Long trong này cũng tạnh đột ngột hệt như khi mưa. 

Mình thấy lạ, như điềm ứng gì chăng? Dù chẳng bao giờ tin ở chuyện bói toán, gieo quẻ, xin âm dương mà người khác làm và tuyên truyền cho mình tin… nhưng với trường hợp kỳ lạ dù ngẫu nhiên trong nam ngoài bắc thế này trùng hợp… mình quyết định cuốc lấy một nắm đất khá to ở dìa một khu nghĩa trang lớn thuộc đất của tỉnh Phước Long. Mình bọc đất kỹ trong 2 lớp ni lông dày mang về Sài Gòn. Nắm đất đó được mang ra Bắc, chia làm 2 đưa vào 2 lọ gốm nung. Một lọ gia đình mình xin phép Ủy ban xã chôn cạnh cái tiểu của ngôi mộ chú em ngoài Nghĩa trang Liệt sĩ; còn một lọ mình chôn góc sân dưới gốc đại sát tường nhà.

Mình nghĩ mấy chục năm qua đi rồi, việc tìm được hài cốt người em bây giờ còn khó hơn đáy bể mò kim, nên thôi tạm bằng lòng với nắm đất Nam Bộ chiến trường B2 rộng lớn. Thôi thì những giọt máu của em mình, của bao chiến sĩ anh dũng khác đổ xuống các mảnh đất chiến trường. Mình mang nắm đất trong ấy về cũng là mang theo đầy đủ tinh thần và tình cảm để lại của những con người ngã xuống vì Tổ quốc, trong đó có em trai mình vậy…

Bây giờ mọi người vào chơi, bước qua cổng nhà đều thấy được tấm biển đồng nho nhỏ trên đó khắc chữ đỏ với mấy dòng chữ: Nơi đây có nắm đất chiến trường B2 Nam Bộ... Liệt sĩ Nguyễn Văn Yên hy sinh ngày 5/7/1972 mãi mãi sống trong lòng gia đình và quê hương.

Vệ Nhi

------


























Không có nhận xét nào:

  Việt Nam trước các nguy cơ tiềm ẩn khó lường Nguyễn Quang Dy Trong bối cảnh thế giới đang biến động khó lường, các nước đang chuyển đổi nh...