Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

"Đồng chí" cái con khỉ!



"Đồng chí" cái con khỉ!


Về chuyện “lú lẫn” gọi nhau là “đồng chí” khi chẳng có chi giống nhau nữa giữa chí và lòng, chỉ là dối hoặc tự dối lẫn nhau thì đó là sự buồn cười, hài hước, và thậm chí là thảm họa.


 Nếu diueenx đạt cách dân gian dân dã thì với Trung Quốc (giới lãnh đạo) khi họ hoặc ta gọi nhau là “đồng chí” thì cũng có nghĩa là “đồng chí cái con khỉ!”, “đồng chí cái của nợ!” cũng đều đúng hết! 


Và vì thế chỉ có kẻ lầm lú, hoặc là người cố khép mắt bưng tai thì mới nói/làm theo cách đồng chí với mấy cái tay cầm quyền, lãnh đạo ở Bắc Kinh (suốt từ xưa tới nay chứ chả phải bây giờ). 


Nếu đồng chí lúc này là mắc lừa. Cẩn thẳng thắn nói ra như thế vì thực tế Việt Nam đã nhiều lần “quá tam ba bận” từng bị lừa đảo của những tay bợm ngụ tại Trung Nam Hải này rồi.


Như thế rõ ràng chỉ với những kẻ lãnh đạo Bắc Kinh thôi chứ với nhân dân Trung Quốc, với dân tộc Trung Hoa - thường là tử tế tốt đẹp - thì nước Việt Nam mình xưa nay sống khôn khéo hòa thuận, có bao giờ kỳ thị, quay lưng với đất nước hàng xóm này bao giờ đâu.


Với ý nghĩa đó xin trân trọng giới thiệu bài viết mà Chủ blog tôi nhận được từ hộp thư email ngày hôm qua khi còn lưu lại Nha Trang bởi bài viết rất có giá trị này lận về từ “đồng chí” rất đúng đắn. Nói như dân gian, cách trình bày và phân tích của tác giả thật đúng là “chuẩn không cần chỉnh”.


Vệ Nhi

(Tp HCM, 21/6)

------


Họ vẫn gọi nhau là đồng chí


Tác giả: Tô Văn Trường

 Ánh mắt “rực lửa” của Bộ trưởng Phạm Bình Minh khi bắt tay Ủy viên quốc vụ Trung Quốc Dương Khiết Trì rất khí phách, thể hiện phong cách ngoại giao trong quan hệ thực chất hiện nay với Trung Quốc. Tiếc rằng trong bài phát biểu của ai nấy đọc , họ lại vẫn còn gọi nhau là  “đồng chí”. Nghe rõ chán!

Luận bàn hai từ “đồng chí” 




Ngôn từ nào cũng phải hợp ngữ cảnh thì mới có sức sống. Dùng sai ngữ cảnh thì nó lãng nhách như  Trung Quốc hiện nay đã không dấu giếm bộ mặt xâm lược đối với Việt Nam mà hai bên vẫn gọi nhau bằng "đồng chí" thì chẳng khác nào "sấm giữa trời quang". Cách gọi đó không chỉ vô duyên, mà còn  rất phũ phàng, ghẻ lạnh với các chiến sĩ bảo vệ biển và ngư dân ta đang vật lộn, kiên cường bám biển, không quản ngại hy sinh, gian khổ bị tàu Trung Quốc “đâm húc” ngoài Biển Đông, nhất là từ gần hai tháng nay. Người dân có quyền đặt ra câu hỏi với những người đang giữ trọng trách quản lý điều hành đất nước: phải chăng hai chữ "đồng chí" trong hoàn cảnh nầy chứa đựng sự bí ẩn cũng như “sự kiện  Thành đô", như cụm từ "nhận thức chung của lãnh đạo cấp cao hai bên", "vì đại cục" vv....


Dường như  một loạt chữ ĐỒNG như đồng chí, đồng đội, đồng bào… đang bị lặng lẽ thủ tiêu hoặc thay thế bằng đồng tiền và đồng bọn! Thật kinh hoàng! Hay là việc sử dụng từ đồng chí trong ngôn ngữ ngoại giao là để đấu tranh, mang ý nghĩa cao siêu mà dân không hiểu  chăng!? Chẳng biết nên hi...hi, ha...ha hay hu...hu đây !!!


Gọi nhau là "đồng chí"  trong hoàn cảnh hiện nay, phải chăng là muốn  tái khảng định  Việt Nam và Trung Quốc vẫn  cùng chung một ý thức hệ vì đồng là cùng và chí là chí hướng hay ý thức hệ . Không lẽ  lãnh đạo Đảng và Nhà Nước Việt Nam hiện nay vẫn  cố xích lại gần giới cầm quyền và bành trướng Trung Quốc dù bị nó lừa, khinh rẻ, ngang nhiên xâm phạm chủ quyền quốc gia và bộc lộ rõ mưu đố biến Biển Đông thành ao nhà của chúng?. Nếu duy danh định nghĩa thì Việt Nam và Trung Quốc hiện nay chẳng đồng với nhau  về chí hướng cũng như quan điểm tôn trọng độc lập chủ quyền của nhau, có “đồng” chăng là  trong một số trường hợp các vị tham nhũng có quyền lợi mờ ám gắn bó với nhau thôi!


Bàn về hai chữ " đồng chí ", ngay từ hơn 50 năm trước đây, nhà thơ Việt Phương trong bài thơ nổi tiếng mọi thời " Cuộc đời yêu như vợ của ta ơi " (trong tập thơ Cửa mở) đã viết những dòng thơ rất sâu sắc và rất đáng suy ngẫm về hai từ  "đồng chí" này : 


" Ta cứ tưởng đã là đồng chí rồi thì không ai xấu nữa

Trong lòng ta chỉ có chỗ của yêu thương

Đã chọn đường đi không ai dừng ở giữa

Mạc Tư Khoa còn hơn cả thiên đường !".


Có lẽ đây là dòng thơ bất hủ lột tả sự ngộ nhận tệ hại của cả một thế hệ về hai từ đồng chí. Khác với Việt Phương, nhà thơ Tố Hữu cùng thời, lại mơ mộng,  lãng mạn với hai từ " đồng chí " đậm tính cách mạng  trong bài thơ " Xuân 61 " : 


" Rồi hai đứa hôn nhau, hai người đồng chí ..."  


Cho đến bây giờ, nếu cứ tiếp tục thực sự vẫn coi Trung Quốc là  đồng chí  thì chắc chắn sẽ bị một "phát đạn đồng chí" bắn thẳng vào tim và hậu quả sẽ thảm khốc và không thể tránh khỏi một dòng máu đỏ!. Việt Nam sẽ chết một cách tức tưởi trong u mê và lú lẫn! Đừng để sau này lịch sử và con cháu viết lại những dòng cay đắng " Ngu thì chết, chứ bệnh tật gì đâu " hay " Chết vì ngu, chết vì lú lẫn "!

Đại biểu Quốc hội phải như thế!


Liên quan đến tình hình Biển Đông, ngày 19/6, tại nghị trường, Đại biểu Quốc hội Trương Trọng Nghĩa dõng dạc phát biểu : “Nếu Quốc hội không có tuyên bố hay nghị quyết chính thức gì cả về Biển Đông, tôi tin rằng nhân dân ta sẽ rất thất vọng, thậm chí hoang mang”.





Tiếng nói khảng khái của đại biểu Trương Trọng Nghĩa “đột phá”  trên hội trường phản ánh tâm và tầm của vị đại biểu Quốc hội hiểu thấu lòng dân, đồng thời làm cử tri cả nước thấy nhớ và tri ân các vị đại biểu quốc hội các khóa trước như  Nguyễn Quốc Thước, Nguyễn Minh Thuyết, Lê Văn Cuông, Phạm Thị Loan vv...


Nhiều cử tri nhắn nhủ với các vị đại biểu Quốc hội hãy hành xử đúng vai trò, vị thế của người đại diện cho dân, “cộng hưởng” cùng với đại biểu Trương Trọng Nghĩa. Nghị sỹ là cương vị dân cử vào trong nghị trường để có chức năng nghị bàn, nghị luận, chất vấn chứ đâu phải là chỉ cho đủ số, đủ chỗ và ... "bấm nút" – kiểu "nghị gật"!


Đại biểu Quốc hội chưa phải là ngự sử nhưng với đại biểu Dương Trung Quốc vừa là nghị sỹ, lại vừa là sử gia chắc chắn ông đã nhìn thấy tấm gương chức quan ngự sử trong những triều đình xưa, cái chức sắc hệ trọng biết chừng nào - khi mà triều đình thay đổi (bây giờ gọi là đảo chính) thì người ta có thể sẽ thay cả loạt các quan chức cũ nhưng riêng quan ngự sử thì cấm chỉ không được động đến (luật bất thành văn), bởi vì quan ngự sử đó chính là pho sách sống của sự thật, của quốc gia! Cho nên, với những vị này thì "lời nói là đọi máu"! 


Sự kiện Biển Đông là thách thức lớn đồng thời tạo cơ hội lớn cho Việt Nam  cải tổ thể chế, đoàn kết và hòa giải dân tộc, thực hiện dân chủ hóa để hòa nhập với cộng đồng thế giới văn minh.  Nếu cứ tiếp tục u mê, lú lẫn và ngộ nhận coi Trung Quốc là đồng chí, là cùng chung một ý thức hệ thì hậu quả sẽ khôn lường. Việt Nam sẽ ngày càng thụt lùi, xa rời thế giới văn minh và lấn sâu vào vũng bùn của Trung Quốc.





Thay cho lời kết



Cái bí ẩn trong từ "đồng chí" cũng như cái bí mật của "Thành Đô", hay nhận thức chung ở tầm cao, vì đại cục...Muốn giải mật mã này, suy cho cùng chỉ duy nhất có một chữ "KIỆN" có nghĩa là  phải kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế về xâm chiếm Hoàng Sa và bành trướng phi lý “đường lưỡi bò” ở biển Đông. 

Chỉ có KIỆN thì toàn dân mới biết, sẽ biết người làm sai, nhất là làm rõ "đồng chí", bốn tốt, 16 chữ chữ vàng...là cái gì. Không kiện là mất lòng dân, mà kiện lỡ nó lòi ra cái gì thì còn có thời gian mà sửa. Kể cả nhận lỗi để thành tâm mà sửa. Chậm trễ, hết thời cơ thì dân tộc ta sẽ mãi mãi bị trầm luân.



TVT




  

Không có nhận xét nào:

  Việt Nam trước các nguy cơ tiềm ẩn khó lường Nguyễn Quang Dy Trong bối cảnh thế giới đang biến động khó lường, các nước đang chuyển đổi nh...